🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Để xem, không ngại mới là lạ, ai ngờ Bình Nguyên cười khểnh đáp:



- Cho phép cậu ngắm đấy, thêm một người cũng chẳng sao.



Kinh nhỉ, thì ra cũng tự cao gớm. Cứ tưởng đúng chuẩn cháu ngoan Bác Hồ khiêm tốn thật thà dũng cảm chứ, ra là chưa đâu.



- Cậu không cho phép tớ cũng ngắm à, làm sao cậu cản được con mắt tớ.



- Nếu thế thì tôi đã kiệt sức vì cản hết ánh nhìn của mọi người rồi.



Trời đất ơi! Không ngờ cái tên này ngạo mạn thế, trông mặt chảnh như con bốn chân biết sủa ấy!



- Thì cho là thế đi. - Tôi nhún vai như không thèm chấp.



- Vốn dĩ là thế mà, đồ răng sắt.



- Hả? Đồ gì? - Tôi vừa nghe nhầm sao



- Răng sắt!



- Ai? Ai nói cậu? - Làm sao cậu ta biết được, cái quá khứ tôi muốn chôn vùi ấy, sao người tôi không muốn cho biết nhất lại biết.



- Ai chẳng biết, à mà còn có hình nữa, không ngờ ngày xưa cậu trông kinh thật đấy! Răng toàn sắt là sắt, cười cái là không tỏa nắng mà là tỏa ánh kim.



- Thì là do tôi niềng, mà vừa phải thôi nhé, thế thì làm sao, biết bao người niềng, huống hồ chi tôi tháo lâu rồi, thử vào chỗ đông người niềng răng mà nói thế đi, xem người ta có lấy thun nha khoa búng cho lủng mặt không? - Tôi gân cổ lên nói, thật là quá đáng mà!



- Nói nhiều quá, trừ điểm



- Gì kì vậy, cậu cũng nói mà, mới cả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-yeu-duoc-khong/2886024/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Yêu Được Không
Chương 6: Thế Mạnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.