🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì nhà thầy không đủ rộng nên tất cả đã quyết định trải chiếu lớn và ngồi ăn ở sân. Bữa ăn bắt đầu với những tiếng cười nói vui vẻ. Món ăn bày trên chiếu được trang trí với rất nhiều màu sắc bắt mắt. Mọi người đều hưởng ứng với cánh tay gắp liên hồi. Họ gắp vào bát cho nhau, khen nhau nấu ăn ngon. Họ kể cho thầy nghe về những chuyện trên lớp: Nào là Huy đã không đội sổ môn Văn nữa, Thắng đã bớt ngủ gật hơn, lớp đã có điểm thi đua rất tốt nhờ những thành tích học tập mà Bình Nguyên mang về. Khuôn mặt thầy biểu lộ rất rõ sự vui vẻ. Vui vẻ đến rơi nước mắt. Phải, thầy đang rất cảm động với những điều ý nghĩa mà học trò thầy đã làm.



Nhưng tại sao tôi không cảm thấy gì? Nhìn khung cảnh này, đáng lẽ tôi cũng phải thấy xúc động. Nhưng thứ tôi cảm thấy chỉ là cơn đau dữ dội ở cánh tay. Tay tôi run run. Lẽ ra tôi nên ngâm nước lâu hơn nữa. Nhưng đau vậy cũng tốt. Nó giúp tôi không để ý đến cảm xúc của mình lúc này. Cơn đau là đòn đánh lạc hướng tuyệt vời vào tâm trạng tôi, để nó thôi không nghĩ đến Bình Nguyên đang ngồi cạnh. Cậu đang ăn gì, đang nói gì, đang làm gì, tôi đều không biết. Cậu có thấy khó chịu khi ngồi cạnh tôi không, tôi không cảm nhận được. Mọi thứ tôi biết bây giờ là cơn đau rát. Tôi đang tận hưởng nó, một cách đau đớn.



- Đừng để lớp da bị bong ra. Sẽ để lại sẹo!



Một lần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-yeu-duoc-khong/2885979/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Yêu Được Không
Chương 36
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.