95
Trần Tự Châu vẫn cười và hồ hởi nói, “Lúc nào cũng được.”
“……”
Lê Xu nghẹn lời, giơ điện thoại dọa anh: “Em cúp máy đây!”
Trần Tự Châu tất nhiên chẳng tin, nhưng vẫn rất phối hợp nhận lỗi và nói đủ điều hay ho. Lê Xu được dỗ dành nên vui vẻ hẳn ra, đương nhiên không cúp máy nữa. Hai người liền cùng nhau xem hết bảng tin tầng hai.
Lúc này Lê Xu mới về ăn trưa, buổi chiều cô đến chỗ làm.
Đến giờ tan tầm, vì liên quan đến việc thi lại và dự toán năm sau, nên đầu tháng công việc còn khá nhàn nhã.
Lê Xu la cà mấy hôm liền, đôi khi Trần Tự Châu tăng ca còn chạy đến văn phòng cô để "gây thù chuốc oán" một chút, hoặc dứt khoát bỏ cô lại đi tụ tập bạn bè, tối về lại xoa xoa má cô rồi dỗ dành vài tiếng.
Cũng ngọt ngào lắm đấy!
Cuối tháng, gần đến Quốc Khánh, mẹ Lê lại một lần nữa gợi ý cô rủ Trần Tự Châu về nhà ăn cơm.
Lần này Lê Xu đồng ý, cúp điện thoại của mẹ Lê xong liền nhắn tin cho anh. Hai người bàn bạc một hồi rồi quyết định tối đêm Quốc Khánh sẽ về.
Rất nhanh, khắp phố phường thay áo mới với cờ đỏ sao vàng, chính thức bước vào kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh.
Đêm đó may mắn đi sớm, sau này ở trên video còn thấy cảnh tượng kinh hoàng hơn: xe cộ chật kín đường, đông nghịt đến mức không nhúc nhích được chút nào.
Chiều tối, ba Lê và mẹ Lê đang bận rộn dưới bếp.
Vì không gian bếp ở nhà hơi nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622977/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.