87
Em trai liền lặp lại lời ấy
Lúc này Lê Xu mới hài lòng. Cô nhanh chóng gọt sạch vỏ táo, cắt thành mấy miếng, rồi cất con dao đi. Cô chớp mắt nhìn ba Lê đang dò xét mình, nói: “Cũng được.”
“Cũng được là sao?”
Lê Xu ngượng ngùng, vội vàng cầm một miếng táo cho vào miệng, nói lấp bấp: “Là… yêu nhau ạ.”
“Cái này đâu phải là ‘cũng được’, sao lại còn ngại ngùng thế?” Ông cười ha ha, cầm ly nước ấm lên uống một ngụm rồi nói: “Khi nào dẫn về nhà cho mẹ con xem?” Ông nhớ lần trước sau khi về nhà, mẹ Lê cứ luôn miệng nhắc hai đứa rất hợp nhau.
Ba Lê: “Chắc mẹ con sẽ rất vui.”
“Một thời gian rồi nói ạ, chúng con mới yêu nhau được bao lâu đâu.” Lê Xu nuốt miếng táo xuống, “Ba này, tạm thời đừng nói cho mẹ biết là con đang yêu nhé, ba nhớ giữ bí mật giúp con.”
Ba Lê khó hiểu: “Sao thế?”
Lê Xu vội vã đưa tay lên rồi nói ngay: “Sợ tình cảm chưa đâu vào đâu, mẹ mà nhiệt tình quá lại dọa người ta chạy mất.”
Cô liếc mắt thấy em trai đang phồng má, nước dãi chảy ra vì ăn vỏ táo, vội vàng rút hai tờ khăn giấy lót ở khóe miệng bảo nó nhổ ra, một tay vẫn tiếp tục nói: “Tóm lại, chuyện của con thì con tự biết, ba đừng bận tâm. Khi nào cần nói con sẽ thẳng thắn.”
“À đúng rồi.” Cô chợt nhớ ra, liếc về phía nhà bếp, hạ thấp giọng: “Gần đây mẹ có nhận được cuộc điện thoại nào không?”
Lê Kế Trạch hồi tưởng một chút rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622969/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.