28
“Thế thì sao?”
Đối mặt với ánh mắt như muốn thúc giục của cô, Trần Tự Châu cũng im lặng không nói. Hai người cứ thế giằng co vài giây, cuối cùng anh đành chịu thua.
“Lê Xu, tôi muốn quà của cô.”
“?”
“???”
Đôi mắt hoa đào đẹp đẽ khẽ nheo lại, Lê Xu nhìn chằm chằm gương mặt lạnh lùng của anh, phải mất vài giây để tiêu hóa. Cô vừa thấy khó tin vừa thấy cạn lời: “Anh vừa nãy giằng co với tôi lâu như vậy chỉ vì cái này thôi à?”
Trần Tự Châu nhướng mày, không phủ nhận.
“...”
"Anh có cần thiết phải làm thế không? Chỉ vì tí chuyện này mà anh cứ vòng vo lắt léo, giăng bẫy tôi." Lê Xu chẳng biết phải nói gì, ngập ngừng một lúc rồi không kìm được mà trợn trắng mắt, bắt đầu vẽ bánh: “Anh yên tâm, chờ đến sinh nhật anh, tôi nhất định sẽ chuẩn bị cho anh một món quà làm kinh ngạc cả hội trường!”
Cô cất điện thoại đi: “Vậy bây giờ anh có thể đi cùng tôi lấy quà cho Tiền Dịch Chính được chưa?”
Anh nói được, hỏi địa chỉ, giọng nói khi khởi động xe thoáng chút vui vẻ: “Tôi bắt đầu mong đợi rồi đấy.”
Lê Xu: “...”
Thôi, không cần đặt kỳ vọng cao đến thế đâu.
Sau khi lấy quà xong, đến quán lẩu thì những tia nắng cuối cùng đại diện cho ban ngày đã hoàn toàn biến mất. Khắp các con phố ngõ hẻm được thắp sáng rực rỡ bởi đèn neon.
Đỗ xe xong, theo số phòng riêng mà Phương Hinh Nhiễm đã nhắn, hai người đi lên tầng hai. Vừa vòng qua sảnh chính thì va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622910/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.