Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
Nhân viên nữ kia vẫn đang chìm trong khϊế͙p͙ sợ.
Trym chóc.
Côn thịt thô dài và hùng vĩ hoàn toàn vượt xa kϊƈɦ cỡ thông thường của đàn ông.
Đồng tổng… thế mà lại có vốn liếng lợi hại như vậy!
Lúc trước cô ta đã nghiền ngẫm qua sống mũi cao thẳng của người đàn ông nên cũng đoán được “hàng họ” của Đồng Kinh Niên hẳn là không tồi, nhưng đến khi được tận mắt nhìn thấy thì vẫn có một chút khác biệt so với suy nghĩ.
Hàng thật chẳng những không hụt đi chút nào mà thậm chí còn bành trướng ra không ít, khiến cho người ta không khép được miệng.
Thế nhưng rất nhanh, cô nhân viên đó liền rơi vào trầm tư.
Tại sao Đồng tổng lại khoe trym ở trong văn phòng?
Không đợi cô ta kịp giả vờ hét lên “Anh muốn làm gì?”, thì tầm mắt đã đối diện với Tô Tâm Đường ở dưới gầm bàn.
Cô gái mặt xinh da trắng, ở trong mắt nữ nhân viên thì vẻ đẹp này hoàn toàn có thể coi như em gái trà xanh* cực phẩm. Lớn lên xinh đẹp như vậy, không biết đã động dao kéo lên mặt hay chưa?
*Em gái trà xanh (Trà xanh biểu): Chỉ những cô gái luôn tỏ vẻ trong sáng ngây thơ nhưng thực chất bên trong lại thủ đoạn và đầy toan tính.
“Cô…”
Đồng Kinh Niên dùng đôi chân che khuất Tô Tâm Đường.
“Cút đi.”
“Ngay bây giờ, ngay lập tức.”
“Còn nữa, cô bị đuổi việc.”
Nhân viên nữ run rẩy, cô ta bị người đàn ông lạnh lùng đuổi ra ngoài, ngay cả một câu phản bác cũng không nói nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730668/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.