Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
Không có người đàn ông nào có thể chống cự được sự dụ hoặc này!
Không có ai!
Ngoại trừ Đồng Kinh Niên.
Tô Tâm Đường tận mắt nhìn thấy yết hầu của anh trượt lên trượt xuống, cũng cảm nhận được tiểu Đồng đang “say hi” ở dưới ᘻôиɠ của cô.
Cứng ghê.
Thậm chí Tô Tâm Đường còn chơi xấu dùng ᘻôиɠ đè ép tiểu Đồng xuống, cọ tới cọ lui.
Đến đây, đến chơi nào, dù sao cũng có rất nhiều thời gian.
Văn phòng play gì đó chỉ nghĩ thôi đã thấy kϊƈɦ thích rồi, giờ đây cơ hội đã bày ra trước mắt lại càng kϊƈɦ thích hơn!
Bàn làm việc bằng gỗ đặc của Đồng Kinh Niên không tồi, nếu không bạch bạch bạch thì quá đáng tiếc.
Nhịp tim của Tô Tâm Đường cũng tăng nhanh hơn, cô duỗi tay gỡ cặp kính gọng vàng ở trêи sống mũi của người đàn ông xuống.
Sau đó lại bị bàn tay to rộng, khô ráo, ấm áp của đối phương nắm lấy, anh trực tiếp bao bọc bàn tay của cô.
Tô Tâm Đường mờ mịt chớp mắt.
“Về nhà rồi nói.”
“Ăn cơm trước đi.”
Đồng Kinh Niên không chỉ chặn bàn tay của cô lại, mà còn kéo cô từ trêи người anh xuống.
“Muốn ăn gì để anh gọi.”
“Hoặc nếu em không muốn động não thì có thể giao cho anh.”
Tô Tâm Đường: “…”
&$!#%, Đồng Kinh Niên không phải là đàn ông!
Sao lại có thể dừng lại vào lúc này được chứ!
Nhưng đau đớn biết mấy vì Đồng Kinh Niên có phải là đàn ông hay không thì cô lại rất rõ ràng, phải nói là rõ ràng nhất. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730666/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.