Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
[ Có trốn học không đấy? ]
[ Lát nữa ăn trưa ở đâu? ]
[ Anh đón em nhé? ]
…
[ Đang làm gì thế? ]
Điện thoại của Tô Tâm Đường vang lên liên tục, vài người bạn học ngồi bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở cô. Tô Tâm Đường nói cảm ơn rồi sau đó cầm điện thoại lên.
Không hề nghi ngờ liền thấy được một đống tin nhắn mới.
Đều do Đồng Kinh Niên gửi.
Tô Tâm Đường không ngờ một người có bề ngoài lạnh băng như Đồng Kinh Niên lại cất giấu tính cách nóng bỏng dính người đến thế. Cô cũng chưa từng gặp qua người đàn ông nào dính người giống như anh, trái ngược hoàn toàn với vẻ bề ngoài.
Không phải anh lạnh lẽo như băng sương, giết người chỉ bằng ba câu nói, toàn thân từ trêи xuống dưới hiện rõ dòng chữ “người sống chớ lại gần ông đây” sao?
Ôi…
Trước đây anh không hề giống như thế này, dù cô có gửi cho anh biết bao tin nhắn thì anh cũng không trả lời, hiếm khi mới đáp lại được mấy chữ.
Bây giờ thì trái ngược hẳn.
Tô Tâm Đường thường chán chê mới nhắn tin lại cho anh.
Thật ra cô còn muốn không trả lời luôn ấy chứ, nhưng việc này sẽ không thành hiện thực vì nếu quá lâu vẫn chưa thấy hồi âm, Đồng Kinh Niên sẽ bắt đầu gọi điện liên hoàn. Đến khi gặp nhau, anh cũng không nói lời nào mà chỉ nhìn chằm chằm cô bằng ánh mắt giống như bị phụ bạc, nhìn đến nỗi lông mọc trêи người của cô đều dựng hết cả lên.
Tô Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730664/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.