Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
Tô Tâm Đường cảm giác cô đã hoàn toàn chết chìm ở bên trong trận hoan ái kịch liệt này.
Đến nỗi cô còn chẳng kịp nghĩ xem bọn họ có bị phát hiện hay không.
Thân thể sau khi cao trào mềm nhũn như bông, phảng phất như đang lơ lửng trêи mây.
Tạm thời ổn định lại được một chút, cô nhìn chằm chằm vào tấm kính ở trước mặt. Nơi đó vốn dĩ rất sạch sẽ nhưng bây giờ lại dính một mảng chất lỏng dính nhớp từ bên trong tiểu huyệt của cô.
“Đang tìm Tư Nam à?”
Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông phả lên cổ, khiến da thịt cô tê rần.
Tô Tâm Đường bất ngờ kêu lên một tiếng.
Cảm giác mê mang sau khi cao trào tiêu tán hơn phân nửa, cô nâng tay che lại cần cổ rồi quay đầu tức giận nhìn người đàn ông.
“Anh cầm tinh con chó hả?!”
Nếu không là chó thì sao lại cắn người như thế.
Đồng Kinh Niên: “Không phải, anh tuổi rồng.”
Tô Tâm Đường: ???
Nếu không nhầm thì anh vừa mới cùng cô nói đùa đấy à.
Tuy rằng chẳng buồn cười một chút nào.
Đồng Kinh Niên nghiêm trang giải thích: “Anh không cố ý đâu, bất cẩn cắn phải thôi.”
Tô Tâm Đường bị chọc tức đến mức thở hổn hển. Mẹ nó ai tin được chứ.
Đồng Kinh Niên rút ƈôи ȶɦϊ.t ra, sửa sang lại quần áo rồi sau đó ngồi xổm xuống mặc lại qυầи ɭσ"ȶ cho Tô Tâm Đường.
Vốn dĩ chỉ cởi đến đầu gối nhưng bởi vì hai người làᘻ ȶìиɦ quá kịch liệt nên nó đã trượt xuống tận mắt cá chân.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730648/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.