Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
Tâm tình của Đồng Kinh Niên không tồi.
Chuẩn xác mà nói là vô cùng tốt.
Ngay cả Tô Tâm Đường cũng có thể cảm nhận được.
Cụ thể là anh sẽ đột nhiên cười, thậm chí còn huýt sáo vu vơ, hơn nữa anh huýt sáo cũng rất dễ nghe.
Nhưng đến khi Tô Tâm Đường quay mặt sang nhìn thì anh liền dừng lại ngay, cho dù cô có năn nỉ muốn anh làm lại một lần nữa thì anh đều trưng ra bộ mặt vô cảm cự tuyệt, đã thế còn nói: “Anh có huýt sáo đâu?”
Thề thốt phủ nhận.
Ha hả, tâm tình không tồi, anh vẫn “tró” như thế.
Tô Tâm Đường lén lút hạ quyết tâm, lần sau nhất định phải ghi âm bằng được tiếng huýt sáo của Đồng Kinh Niên. Trời không phụ lòng người, cô quả thật còn thu được tư liệu sống quý giá.
Vả một cái lên mặt của anh.
Tô Tâm Đường còn chưa nói gì nhưng Đồng Kinh Niên lại tỏ ra trầm mặc, một lát sau anh hỏi cô: “Anh làm vậy thật à?”
Gương mặt quyến rũ mờ mịt không hề giống như đang giả bộ, khả năng chính anh cũng không biết mình đang làm gì.
Tô Tâm Đường: “…” Được lắm.
Mặc kệ thế nào thì chỉ cần thấy Đồng Kinh Niên phải ăn mệt là cô vui rồi.
Mỗi ngày trôi qua ở trêи đảo nhỏ rất an nhàn và thoải mái, đã thế buổi tối còn có dịch vụ phòng chăm sóc đặc biệt nữa chứ.
Mỗi đêm Đồng Kinh Niên sẽ xuất hiện đúng giờ ở trong phòng của cô, còn tặng kèm thêm party thân thể chỉ thuộc về hai người.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730646/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.