Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
Bàn tay với khớp xương rõ ràng của Đồng Kinh Niên túm chặt chiếc áo ngực, cầm cũng không được mà ném cũng không xong.
Anh ngồi trêи giường duy trì tư thế như vậy trong chốc lát, đến khi liếc mắt nhìn sắc trời ở bên ngoài mới phát hiện ra đã tối đen rồi.
Tô Tâm Đường không lái xe. Một cô gái đi ra ngoài vào giờ này có chút không an toàn.
Đồng Kinh Niên ổn định lại cảm xúc, cầm áo ngực bước ra ngoài.
Đưa món đồ này trả lại cho cô rồi làm một chút đồ ăn, dù sao thì cô cũng là người rất ham ăn mà, vừa nãy cô còn nói “làm cũng làm rồi vậy mà cơm cũng chẳng được ăn”. Anh không muốn bị chụp cho cái mũ xấu tính như vậy đâu.
Nếu… Nếu cô cầu xin anh, anh còn có thể cố gắng đưa cô đi một đoạn đường đấy.
Đồng Kinh Niên đem mọi chuyện suy xét chu toàn, lần này anh sẽ không tức giận với Tô Tâm Đường nữa. Anh phải bình tĩnh và hòa nhã.
Nhưng tất cả gian phòng đều trống không.
Mỗi một phòng ngủ dành cho khách ở tầng hai hay là ở tầng một đều không thấy bóng dáng ai, cả chiếc túi xách vốn được đặt trêи sofa cũng không thấy nữa.
Mới chỉ trong chốc lát mà cô đã rời đi rồi.
…
Thời điểm Đồng Kinh Niên gửi tin nhắn Wechat cho Tô Tâm Đường, anh đã phải nói với chính mình rằng không phải là anh lưu luyến cô, mà hành động này chỉ xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo thôi. Anh không hy vọng bởi vì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730636/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.