Tô Tâm Đường gắt gao chống tay lên bả vai rắn chắc của người đàn ông, nếu không làm như vậy thì chắc có lẽ cô đã sớm ngã xuống rồi.
Móng tay cắm sâu vào trong da thịt của anh, cần cổ thiên nga nâng cao lên.
Vừa đẹp đẽ lại vừa yếu ớt.
Hô hấp càng lúc càng dồn dập, cô có cảm giác giống như chính mình đang nằm trêи chiếc thuyền độc mộc, theo từng làn sóng trôi nổi giữa đại dương mênh môиɠ, chỉ sơ sẩy một chút cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Thật sự quá kịch liệt!
Tô Tâm Đường tựa như sợi dây treo trêи người Đồng Kinh Niên, cô chỉ có thể hoàn toàn dựa vào anh. Người đàn ông giống như máy đóng cọc không ngừng đem côn thịt sưng to ra ra vào vào.
Bức tường lát gạch men sứ trơn trượt, tấm lưng mượt mà của Tô Tâm Đường theo từng động tác của người đàn ông cọ tới cọ lui lên đó.
Tô Tâm Đường: …
Cô cảm thấy mình rất giống một cái đuôi cá.
“Sao cứ nhìn tôi suốt thế?”
Lời nói này là của Đồng Kinh Niên.
…
Ánh mắt của Tô Tâm Đường rất nóng bỏng, cho dù Đồng Kinh Niên đang bận bịu cày cấy thì anh cũng không thể lờ đi được.
Mặt mày khẽ nhăn lại, chung quy vẫn là không nhịn được mà hỏi cô.
Thân thể hai người hoàn toàn ướt sũng, gương mặt góc cạnh rõ ràng và cơ ngực săn chắc của người đàn ông phát sáng lấp lánh trong làn sương khói mờ ảo.
Vẫn là cảm giác cao cao tại thượng như cũ nhưng lúc này lại có thêm nhiều phần gợi cảm.
Vô cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730606/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.