Ba câu hỏi liên tiếp được đưa ra, ngữ khí câu sau so với câu trước lại tăng lên không ít. Đôi mắt xinh đẹp của cô gái giống như có gắn thêm móc câu, ý đồ lôi kéo con người ta chìm sâu trong bể ɖu͙ƈ vô tận.
Lông mày của Đồng Kinh Niên nhíu chặt thành một hàng.
Vì sao giữ lại qυầи ɭσ"ȶ của Tô Tâm Đường? Không phải là chính cô đưa cho anh sao?
Vốn dĩ anh muốn lưu lại chứng cứ đưa cho Tư Nam nhưng sau đó lại bận rộn không có thời gian, cuối cùng…
Bây giờ hoàn toàn bị Tô Tâm Đường xuyên tạc thành một loại ý tứ khác.
Đồng Kinh Niên biết lẽ ra anh nên phản bác nhưng đến khi đối diện với ánh mắt của cô thì lại không nói lên lời.
Giống như anh thật sự cất giấu qυầи ɭσ"ȶ của người yêu của bạn thân mình, đêm khuya tơ tưởng đến thân thể của cô rồi sau đó còn dùng nó để tự an ủi.
Nơi nào đó trêи cơ thể bỗng nóng lên.
Rõ ràng hai người bọn họ vừa mới điên cuồng “làm” một lúc trước thôi mà.
Đồng Kinh Niên há miệng thở dốc, một giây sau liền siết chặt nắm đấm, quay trở về bộ dáng như ban đầu.
“Không —-“
Lời vừa muốn nói ra lại một lần nữa nghẹn ở cổ họng.
Bởi vì Tô Tâm Đường đã xoay người bước xuống giường, đứng cách anh không xa đem qυầи ɭσ"ȶ trêи người cởi xuống.
…
Cả người cô hiện giờ đều trơn bóng, chỉ duy nhất sót lại một chiếc qυầи ɭσ"ȶ do lúc trước làᘻ ȶìиɦ không cởi ra. Mặc kệ là ở tư thế cô nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730600/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.