Đồng Kinh Niên nghĩ lẽ ra anh nên nhắm mắt lại nhưng rốt cuộc tầm nhìn của anh đã hoàn toàn bị hấp dẫn. Trêи thực tế không những không nhắm mắt mà anh còn xem rất nhập tâm.
Mái tóc xoăn dài như rong biển theo động tác của cô tán loạn sang hai bên, nhẹ nhàng lướt qua lồng ngực của Đồng Kinh Niên.
Thật ngứa.
Liệu có phải vì khoảng cách từ nơi đó đến trái tim tương đối gần nên anh có cảm giác tim của mình cũng ngứa theo?
Tay của Đồng Kinh Niên đang bị trói nên ý muốn sờ mái tóc kia phải từ bỏ, anh nhíu mày nói với Tô Tâm Đường: “Tóc cô dài quá, cọ lên người tôi.”
Dường như anh đã gạt chuyện côn thịt của mình vừa bị lĩnh một cái tát qua một bên.
…
Xấu tính.
Tô Tâm Đường chẳng buồn để ý đến lời nói của Đồng Kinh Niên. Cô duỗi một bàn tay chạm đến bầu ngực của chính mình nhéo hai cái.
Mềm mại, đàn hồi giống như kẹo dẻo.
Cô là con gái tự sờ còn thấy thích, huống chi đàn ông?
Tô Tâm Đường chơi đùa một lúc rồi nhìn về phía người đàn ông: “Bạn học Đồng nói cho cô giáo biết, đây là cái gì?”
Hình ảnh cô gái xinh đẹp, quyến rũ chết người đang tự mân mê bầu ngực trong tay tạo nên một cú kϊƈɦ thích cực mạnh.
Sắc mặt Đồng Kinh Niên không thay đổi.
Một lúc lâu sau mới có thể nói ra được từ: “Bubby.”*
*Từ lóng chỉ những người phụ nữ ngực to.
Không thể không nói ngữ điệu khi phát âm của đối phương cực kỳ tốt.
Nhưng Tô Tâm Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730595/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.