Tô Tâm Đường không hiểu mục đích của anh.
Thấy Phương Chính ở cách đó không xa, Tô Tâm Đường đột nhiên ghé sát lại gần Đồng Kinh Niên, ngẩng đầu nhìn anh, giọng điệu kéo dài: “Dùng những tấm ảnh này để nói cho tôi biết bạn gái cũ của anh rất ưu tú?”
“Tôi và các cô ấy đều không phải mẫu hình lý tưởng của anh… Muốn nhắc tôi đừng có những suy nghĩ quá phận, hửm?”
Âm cuối hơi nâng cao, cùng lúc đôi con ngươi cũng giương lên.
Trong nháy mắt liền bỏ thêm một chút gia vị mang tên “Tô Tâm Đường” khiến cho gương mặt cô sinh động hẳn lên.
Theo suy nghĩ của Tô Tâm Đường thì Đồng Kinh Niên dùng nhóm bạn gái cũ ưu tú của anh để nhắc nhở cô, đừng tưởng rằng ngủ với nhau một đêm là có thể si tâm vọng tưởng*.
*Si tâm vọng tưởng: Say mê đắm đuối, mơ mộng hão huyền.
Cô với những người kia hoàn toàn không giống nhau.
Nhưng —-
Ai thèm quan tâm?
…
Đồng Kinh Niên một lúc sau cũng không có phản ứng lại.
Anh đang chìm trong một khung cảnh khác.
Tô Tâm Đường đột nhiên tiến lại gần, khiến anh ngửi được mùi hương trêи người cô. Nó không giống với bất kỳ một loại nước hoa nào khác, ngọt mà không ngấy.
Cô có chiếc mũi nhỏ nhắn, tinh xảo. Bên dưới là đôi môi đỏ thắm, không có lúc nào là không hấp dẫn tầm mắt của anh. Từ góc độ này anh còn có thể nhìn thấy xương quai xanh của cô, trêи đó đã không còn những dấu vết xanh tím.
Lùi ra phía sau nửa bước, Đồng Kinh Niên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730591/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.