Bởi vì phát hiện này mà Tô Tâm Đường cảm thấy không vui, muốn náo loạn.
“Tôi đói bụng!”
Đồng Kinh Niên lúc này đâu có tâm trạng lau tóc, anh còn đang đắm chìm trong khung cảnh chính mình bị nước tiểu bắn lên mặt, cả người đều không thoải mái. Nhưng anh cũng không thể ngó lơ Tô Tâm Đường, bèn xoay người.
“Bên kia có đồ ăn.”
Âm thanh đột nhiên im bặt.
Hai người làᘻ ȶìиɦ đã mất gần nửa ngày, đồ ăn đã sớm nguội lạnh.
“Lát nữa tôi sẽ gọi người mang lên.”
Tô Tâm Đường lắc đầu: “Tôi không ăn cái kia.”
“Vậy cô muốn ăn gì?”
Đồng Kinh Niên có trực giác cô gái này muốn gây chuyện.
Tô Tâm Đường mở ra menu gọi món: “Hmm… Sủi cảo nhân hẹ, bún ốc, đậu hũ thối chiên và cả nước đậu xanh nữa.”
Toàn bộ đều là món có mùi hương nồng. Trước đây cô đã để ý Đồng Kinh Niên thích đồ ăn có mùi vị tương đối nhẹ nhàng, thiên hướng phương Tây.
Đúng vậy. Cô chính là có ý định đối phó anh.
Tô Tâm Đường quả nhiên như ý nguyện nhìn thấy gương mặt đen sì của người đàn ông.
“Không thể.”
Anh không có khả năng ở chung một phòng với những thứ đó!
Tô Tâm Đường chu chu cái miệng nhỏ: “Ui… Đồng tiên sinh. Anh vừa mới cùng người ta ngủ, vậy mà đến bữa cơm cũng không cho ăn sao?”
“Anh đã làm người ta suốt hai ngày đấy ~”
Cả đêm hôm trước cộng thêm một buổi sáng hôm nay. Tính thành hai ngày cũng không khác biệt lắm.
Đồng Kinh Niên muốn Tô Tâm Đường câm miệng, cô thích ăn thì cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730588/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.