Tô Tâm Đường luôn có năng lực như vậy, cho dù đã làm chuyện xấu thì cũng ngay lập tức hướng đến người ta làm nũng vô tội.
Cơ bản cũng không ai trách mắng cô.
Đây chính là đặc quyền của người đẹp, đôi mắt ngập nước vừa liếc qua đã có thể khiến người ta mất đi một nửa linh hồn, toàn thân tê dại.
Làm sao trách cô được chứ.
Cảm giác ngực bị mυ"t̼ rất sướиɠ, trái mật đào bên kia liền vô cùng khó chịu, cũng muốn được Đồng Kinh Niên vui vẻ đùa bỡn.
Nhưng Đồng Kinh Niên không hổ là Đồng Kinh Niên.
Tuy rằng thần tiên đã hạ phàm nhưng lại lơ đãng lộ ra gương mặt khiến người ta tức chết.
Anh không ngó đến ngực bên phải của Tô Tâm Đường, mà chỉ hăng say như cũ ɭϊếʍ láp ở bên trái.
Tô Tâm Đường: “…”
Chó má.
…
Cũng không quan trọng.
Cuộc làᘻ ȶìиɦ này chỉ có thể dùng từ “tràn trề vui sướиɠ” để hình dung.
Chất lượng cực cao.
Thời điểm ở trong phòng nghỉ không có màn dạo đầu nên Tô Tâm Đường đau đớn nhiều hơn thoải mái, mãi về sau mới có được một chút kɧօáϊ cảm.
Lúc trước đã làm một lần, sau đó lại trải qua giày vò ở thang máy và hành lang nên toàn thân đều bừng bừng lửa ɖu͙ƈ. Sau khi vừa bước vào phòng, cả hai người đều giống như phải tranh thủ làᘻ ȶìиɦ trước ngày tận thế vậy.
Mồ hôi, hơi thở, hương vị…
Toàn bộ đang hòa quyện, đan xen.
Tô Tâm Đường ngẩng cao đầu rêи rỉ, cả người giống như có dòng điện chạy qua, làᘻ ȶìиɦ cùng người đàn ông này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730581/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.