Mọi chuyện phát sinh quá nhanh, nhanh đến mức đầu óc Đồng Kinh Niên không kịp hoạt động. Bàn tay mềm mại trắng nõn, cho dù có cách hai lớp vải thì anh cũng cảm nhận được độ ấm của nó.
Trêи xe chỉ có hai người, anh cùng với bạn gái của Tư Nam.
Không thể nào anh lại tự đặt tay của mình lên đó được, vậy chỉ có thể là…
Chiếc xe bất ngờ phanh gấp.
Tiếng bánh xe ma sát trêи mặt đường tạo ra âm thanh thật chói tai.
Cách đó không xa đang có tín hiệu đèn đỏ nên mọi xe đều đang đi chậm dần, cũng may không xảy ra tai nạn giao thông. Tuy vậy nhưng cũng không thể tránh được những tiếng chửi mắng cùng tiếng còi inh ỏi phía sau.
“Tưởng có tiền mua siêu xe là ghê gớm chắc!”
Đồng Kinh Niên cũng không có tâm tư tranh cãi với mấy người kia. Anh tấp xe vào ven đường, ánh mắt tức giận nhìn cô gái ngồi bên cạnh.
Khϊế͙p͙ sợ! Phẫn nộ!
Đồng Kinh Niên từ trước tới giờ chưa từng nghĩ bản thân anh sẽ gặp phải chuyện như vậy.
Mà Tô Tâm Đường lại tỏ ra bộ dáng như chẳng có việc gì, bàn tay vỗ vỗ ngực, ánh mắt chớp chớp, nhẹ giọng oán trách: “Anh đột ngột phanh gấp như vậy làm gì chứ? Làm tôi sợ muốn chết.”
Thanh âm của cô rất cao, tùy tiện nói vài câu lại giống như đang ve vãn làm nũng vậy.
Đồng Kinh Niên sa sầm mặt mày, ngày thường anh vốn ít cười nói nên khuôn mặt tuấn tú lúc nào cũng khó gần, còn giờ phút này lại giống như tảng băng trôi nghìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730562/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.