Từ trước đến nay nàng chưa bao giờ trải qua cảm giác có được sự quan tâm của người mẹ, nàng sinh ra đã là cô nhi không cha không mẹ, ngay cả phụ mẫu bản thân hình dáng thế nào nàng còn không biết thì làm sao có thể hưởng thụ cảm giác ấm áp của gia đình?!
Trên đời này, người thân cận nhất của nàng ngoại trừ sư phụ ra thì không bất kì một người nào khác. Sư phụ nhận nuôi nàng, dạy dỗ nàng, nàng có được thành tựu như kiếp trước hết thảy là do công lao của sư phụ, đối với nàng mà nói sư phụ là phụ mẫu, là người thầy, là người thân, đồng thời cũng là người quan trọng nhất, bất kì ai cũng không thể thay thế được.
Tuy sư phụ dạy dỗ nàng rất nghiêm khắc, thậm chí có thể nói là tàn nhẫn, mỗi lần nàng làm sai, sư phụ sẽ ra tay trừng phạt không thương tiếc, thân thể của nàng chằng chịt đầy những vết thương lớn vết thương nhỏ, thê thảm đến mức khiến người khác không nỡ nhìn thẳng. Nếu là một đứa trẻ bình thường, Bạch Tử Linh nhất định sẽ cảm thấy uất ức, tức giận, oán hận, bởi vì cách dạy dỗ đó quả thật quá cay nghiệt nhưng nàng không phải một đứa trẻ bình thường, nàng từ nhỏ đã được lựa chọn để huấn luyện thành đặc công, những thứ cảm xúc vô bổ đó, vốn dĩ không nên tồn tại trong trái tim nàng.
Đối mặt với khó khăn, cách nàng có thể làm chính là quên đi nổi đau về thể xác mà không ngừng kiên cường bước lên, bởi vì một khi nàng lùi bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xuyen-ky-duyen/1700977/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.