Lúc nàng cùng Thanh Nhi về đến phủ thì trời đã sập tối, trước cổng Thừa tướng phủ có hai thị vệ lực lưỡng đang đứng, bọn họ chỉ liếc mắt nhìn nàng, không nói.
Bạch Tử Linh cũng không quan tâm, hôm nay thật sự là một ngày mệt mỏi, tìm một căn nhà theo hợp ý mình thật không dễ... nhưng cuối cùng cũng tìm được một căn.
Mua căn nhà rất vừa ý nàng, chính là đối với chuyện kua bán thương thảo gì đó Bạch Tử Linh không có hứng thú cho nên mọi chuyện nàng đều giao cho Thanh Nhi quản lý, dù sao đối với tiền cổ đại nàng cũng không hiểu biết, không bằng cứ giao cho Thanh Nhi.
Đường đến Linh Viên một mảnh hoang vắng, không một bóng người, chỉ sợ nguyên ngày hôm nay Bạch Tử Linh không về cũng không có người biết, bất quá như vậy cũng tốt, không ai quan tâm, không ai làm phiền.
Đi thẳng một mạch về phòng, nằm trên chiếc giường không tính là thoải mái nhưng có còn hơn không, nàng vùi đầu vào gối, cảm giác dường như không còn sức lực, thân thể này quá yếu, nàng cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa.
Thật mệt mỏi!
Tuy nhiên so với trước kia như vậy là đã tốt lắm rồi, nàng trước kia không được gọi là người, chỉ là một công cụ phục tùng mệnh lệnh của tổ chức, nàng sống là vì tổ chức, chết cũng vì tổ chức, hiện tại không giống vậy, nàng có một cuộc sống của bản thân mình, có được sự quan tâm của người khác, cũng có được một cuộc sống... tự do, miễn cưỡng cũng xem như là tự do đi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xuyen-ky-duyen/166806/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.