“Tiểu thư, người thực sự muốn đến Vân Thiên Phường ư?”
Thân hình nhỏ nhắn đáng yêu, một thân tử y xinh đẹp, gương mặt như ẩn như hiện dưới chiếc khăn che mặt cùng màu, gió thổi khiến khăn che phất phơi khiến người ta không khỏi liên tưởng đến gương mặt dưới khăn che, trên người lại mang khí chất tao nhã, nhưng lạnh nhạt xa cách khiến người khác không dám đến gần.
Người nào đi ngang cũng ngước nhìn Bạch Tử Linh, có người còn muốn đến gần làm quen nhưng vừa bước lại gần, lại bị Bạch Tử Linh xoay người đi nơi khác, người đó thấy vậy liền xấu hổ bỏ đi.
Sau khi rời khỏi tiệm y phục, Bạch Tử Linh liền bảo Thanh Nhi dẫn đường đến Vân Thiên Phường. Trên đường đi, Thanh Nhi không ngừng truy cứu vấn đề này, khiến nàng có chút đau đầu.
“Ta nói đùa với muội bao giờ?” Để xem, sau khi thắng được tiền của Đỗ gia, nàng hẳn nên làm kinh doanh, mở sòng bạc cũng được, tiệm y phục cũng được, chỉ cần có thể làm giàu, bất kì nghề gì Bạch Tử Linh đều không ngại!
“Nhưng là...” Dù sao người vẫn là tiểu thư khuê các, đến một nơi như vậy... không ổn.
Tất nhiên những lời phía sau Thanh Nhi cũng không ngu ngốc đến nổi mở miệng, tiểu thư tuy là thiên kim Thừa tướng nhưng lại không được đãi ngộ như những tiểu thư khuê các khác, đối với đám người trong phủ, tiểu thư chỉ là một người mang đến sỉ nhục cho Bạch gia, vốn dĩ không nên tồn tại. Nhưng đối với nàng, sự tồn tại của tiểu thư là tất yếu, nàng sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xuyen-ky-duyen/166803/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.