"Anh... Muốn làm gì?"
"Làm nữ nhân bổn vương có cái gì không tốt? Một đống nữ nhân dùng hết phương pháp muốn bò lên giường bổn vương, hi vọng bổn vương có thể chia một ít tình yêu cho các nàng, vì sao ngươi lại bướng bỉnh như vậy?"
Quan Nghênh Hạ mở to mắt, tựa như là nhìn thấy người xa lạ vậy, "Tôi vì sao nhất định phải bò lên giường của anh? Không phải người phụ nữ nào cũng thích cúi người trước anh."
"Vì sao? Chẳng lẽ bộ dạng bổn vương không đẹp sao?"
Ai nói? Quá đẹp. Nàng thiếu chút nữa đã thốt ra, may là nhịn xuống được,
"Thật xin lỗi, con người của tôi không phải rất coi trọng bề ngoài, tôi thích một người có tâm."
"Bổn vương cũng rất có tâm!"
"Anh chỉ biết bắt nạt phụ nữ."
"Bổn vương rất biết sủng ái nữ nhân."
"Đó là tiết dục."
"Ai nói?"
"Tôi."
"Ngươi cho ngươi là ai?"
"Quan Nghênh Hạ, một người không thuộc triều đại này, mà loại sai lầm này là do anh làm hại." Nàng nghiến răng nghiến lợi cự tuyệt hắn, nhưng mà hắn cũng không vì thế mà thay đổi.
"Cha ngươi không phải cũng như vậy?" Hắn lấy lý do cự tuyệt của nàng làm lá chắn, "Phát minh ra loại máy móc kì quái này hút ba huynh đệ chúng ta đến thế kỷ hai mươi mốt kia, cũng không có hỏi qua chúng ta có đồng ý hay không a!"
Tên chết tiệt!
"Nhưng Đại vương gia cùng Nhị vương gia đều đã tìm được hạnh phúc của mình, có chị hai cùng em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vuong-gia-moi-dam-lon-tieng/1889494/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.