"Quan Nghênh Hạ, cô đi ra đây cho bổn vương!"
Một tiếng rống giận dữ kinh thiên động địa vang lên, giống tiếng mãnh thú đuổi giết kẻ thù, đột nhiên vang lên trong phủ nhị vương gia.
Quan Nghênh Hạ đang ở trong phòng bếp nấu cơm sửng sốt một chút, sau đó không thèm để ý cúi đầu tiếp tục làm bữa tối.
Giữa trưa nàng bị tên ngốc kia huyên thuyên đến ngay cả cơm trưa cũng chưa được ăn, tinh thần cũng mệt mỏi không chịu được, cho nên tối nay nàng muốn ăn lẩu nấm hương để bồi dưỡng.
Gần đây nàng thật sự cảm thấy mệt chết đi được, nàng cần bồi bổ lại thật tốt.
Trên bàn có đồ chua chị hai mang tới, lẩu nấm hương mà có thêm đồ chua, hẳn là không tệ.
"Quan Nghênh Hạ!"
Nàng nghe phương hướng thanh âm, hắn hẳn là tìm được phòng rồi đi.
"Quan Nghênh Hạ!"
Lần này là phòng khách.
"Quan Nghênh Hạ!"
Lần này là phòng giặt.
"Quan Nghênh Hạ!"
Ai! Lần này là toilet.
Phủ Vương gia này nhiều phòng như vậy, hắn thật muốn tìm từng phòng từng phòng? Hắn chẳng lẽ ngửi không thấy mùi đồ ăn mê người sao? Hắn là giận điên luôn rồi, cư nhiên xem nhẹ mùi đồ ăn tồn tại.
Như thế thực dị thường, bởi vì đồ ăn với hắn mà nói, là sinh mệnh thứ hai, nhưng hắn ăn như thế nào cũng không mập, thật sự là làm người ta tức chết mà.
Cái gì tốt cũng bị hắn chiếm hết, hắn còn có cái gì không vừa lòng? Tính tình còn như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vuong-gia-moi-dam-lon-tieng/1889489/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.