- Cô vẫn đi đi mà không hề biết là bản thân mình đang nắm tay của anh mà anh ở phía sau kêu tên cô, anh thấy cô như vậy thì lúc này lên tiếng
- “Quỳnh Ngọc!!!”
- “Hả??“. Cô nghe thấy tiếng anh thì xoay lại
- “Cô không sao chứ???“. Anh trầm giọng hỏi
- “A!!! Là anh??? Xin lỗi!! Tôi cứ tưởng nãy giờ là Vy chứ!!!“. Nhìn thấy anh cô thoáng ngạc nhiên rồi lại nhìn xuống thấy tay mình đang nắm tay anh, vội vàng buông ra, cúi đầu lí nhí nói
- “Không sao!! Thế lúc nãy, anh ta không làm gì cô chứ??“. Anh quan tâm hỏi hang cô
- “À, anh ta không làm gì tôi cả!! Anh đừng lo!!!“. Cô nhìn anh lo lắng cho mình thì cảm thấy có một chút hạnh phúc nhỏ nhoi đang lan tràn
- “Ừm, vậy là được rồi!! Tôi cứ tưởng anh ta làm gì cô chứ!!!“. Anh ôn tồn nói
- “Xin lỗi vì đã kéo anh vào chuyện này!!! Tôi......“. Cô ái ngại nhìn anh nhưng dường như còn muốn nói thì Vy đã chạy đến chỗ của 2 người
- “Ngọc, Lãng Thần!! Sao....sao 2 người đi nhanh thế hả?? Làm bọn này chạy muốn thục hơi “. Vy vừa thở vừa nói
- “Ối!! Vy, xin lỗi cậu nha!! Tại lúc nãy tớ quá tức giận nên mới không để ý, vừa rồi tớ còn tưởng anh ấy là cậu á!!“. Cô làm bộ mặt hối lỗi nhìn Vy
- “Ồ.... Có thật không??? Hửm??? Hay là cậu biết nhưng vẫn..... “. Vy nhìn cô nói lấp lửng rồi cười gian
- “Nè, cậu đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xinh-dep-vo-tinh-cua-tong-giam-doc/2034491/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.