Cô đưa anh vào nhà bỏ mặc hắn đau khổ đằng sau nhìn cô, hốc mắt dã đỏ lên, không biết từ lúc nào trên má hắn đã rơi xuống vài giọt nước mắt, hắn không biết giờ đây phải làm thế nào mới có thể cùng cô quay lại như trước đây, hắn chỉ mong 1 ngày nào đó cô quay lại với hắn, yêu hắn như trước kia, rồi cô và hắn sẽ hạnh phúc hơn trước. Hắn sẽ không làm cô đau khổ nữa, hắn và cô sẽ có nhừng đứa con đáng yêu dù biêt giờ đó chỉ là 1 mơ ước hảo huyền mà thôi. Hắn hận anh hận vì đã xuất hiện đã cướp cô đi.
- "Vương Lãng Thần!! Anh hãy đợi đó tôi nhất định sẽ giành lại cô ấy từ anh!! Tôi sẽ không để yên cho anh cướp cô ấy khỏi tôi đâu!!!". Hắn thầm oán hận trong lòng song lên xe rời đi.
Bên trong nhà cô lúc này đang ngồi trị vết thương cho anh, Quỳnh Vy thấy thế thì lên tiếng hỏi
- "Ngọc, Lãng Thần bị sao thế?? Sao lại bị thương vậy??".
- "Là anh ta đánh!!". Cô lạnh lùng đáp
-"Anh ta?? Ý cậu nói là Trần Thiên Quân sao?? Nhưng tại sao anh ta lại.......". Nói đến đây Quỳnh Vy như đã hiểu được nên không hỏi nữa. Còn mẹ cô vừa trong bếp lấy quả trứng gà mới luộc đưa cho cô để cô giúp anh lăn cho vết thương không bị bầm tím. Anh nãy giờ ngồi im thì cất tiếng
- "Ngọc, em đừng nhăn nhó thế!! Mau già lắm đấy!!". Anh nhìn cô trêu chọc
- "Anh..... xấu xa!! Giờ mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xinh-dep-vo-tinh-cua-tong-giam-doc/2034455/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.