- Anh ngồi đó ngắm nhìn tấm hình rồi ôm nó vào ngực và thầm nghĩ mọi cách để đưa cô về với mình. Anh ngồi suy ngẫm đến thất thần đến khi có người gõ cửa “cốc”, “cốc”, anh mới hồi phục lại tinh thần lạnh lùng lên tiếng
- Ai vậy??
- “Dạ, cậu chủ là tôi đây ạ!!“. Dì năm trả lời
- “Có chuyện gì không??“. Anh hỏi lại
- “À, vâng!“.” Bà chủ bảo tôi lên xem cậu dậy chưa kêu tôi lên xem cậu thức chưa chuẩn bị xuống ăn sáng, mọi người đang đợi cậu ở dưới nhà ạ!!“. Dì năm đáp trả
- Được rồi, dì xuống trước đi!“. Tôi sẽ xuống sau. Anh lạnh lùng trả lời
- “Vâng, tôi biết rồi!“. Dì năm nói xong liền quay xuống lầu, còn anh thì đứng dậy nhìn tấm hình với vẻ kiên định nói
-”Ngọc nhi“. Anh nhất định sẽ làm mọi cách để đưa em về với anh cho dù đó là thủ đoạn gì chăng nữa cũng làm. Xong rồi anh đặt tấm hình lên trên bàn rồi bước vào wc làm VSCN. Sửa soạn xong anh bước xuống lầu đi vào phòng ăn thì mọi người đang đợi anh. Thấy anh xuống Trần phu nhân lên tiếng
- “Quân!”, con mau lại đây ngồi đi
Anh bước đến ngồi xuống thì Trần phu nhân liền ra lệnh cho dì năm đem chén canh giải rượu cho anh uống. Dì năm gật đầu rồi đi lấy chén canh đã chuẩn bị sẵn cho anh.
-” Con mau uống chén canh này đi!”.Trần phu nhân cầm chén canh để trước mặt anh kêu anh uống hết
-” Được rồi!“. Con uống đây. Anh nhăn mặt trả lời
- “Quân à!“. “Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xinh-dep-vo-tinh-cua-tong-giam-doc/113718/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.