Vu Dương thấy Uyển Ngưng cứ cúi đầu vừa ăn vừa nghịch điện thoại, anh nói: "Uyển Ngưng, em đừng vừa ăn vừa nghịch điện thoại sẽ đau dạ dày. Mau cất điện thoại vào đi em."
Cô nghe vậy thì cười cười đưa mắt nhìn Châu Giác ngồi đối diện thấy cô ấy đã dẹp điện thoại vào, cô cũng cất điện thoại vào quay sang nói: "Kỳ Hiên, tôi nói cho anh biết Châu Giác là bạn thân nhất của tôi. Cho nên anh không được phép bắt nạt cô ấy đâu đó, nếu không tôi sẽ không tha cho anh đâu."
Chu Kỳ Hiên tập trung lắng nghe cô nói, gật đầu: "Cô yên tâm tôi biết rồi. Tôi sẽ không bắt nạt cô ấy đâu, chỉ để cho cô ấy bắt nạt tôi."
"Ách..." Cô gãi má ý cô cũng không phải như vậy chủ yếu là muốn dọa một chút thôi.
Châu Giác gắp tôm bỏ vào chén anh: "Được rồi anh cũng tập trung ăn đi."
Bốn người bọn họ ngồi ăn nói chuyện, cho tới lúc rời khỏi về tới nhà thì cũng đã 11 giờ rưỡi. Vu Dương cởi áo khoác đặt lên ghế sofa quay sang nhìn Uyển Ngưng đang ngồi trên ghế. Anh nói: "Để anh đi xả nước nóng cho em. Em ngồi nghỉ mệt một chút đi."
Anh nói rồi đi vào phòng, cô mở điện thoại ra nhìn thấy tin nhắn của Nhạn Di gửi tới: [ Đây là lịch trình của em sau khi về Thượng Hải với chị. Em xem đi, có gì cần điều chỉnh thì nói với chị.]
Nhìn lịch trình được sắp xếp kín cô thở dài, cô nhắn lại: [ Chị sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xinh-dep-cua-vu-thieu/2983317/chuong-45.html