Tối hôm đó Lâm Tiểu Nguyệt về đến nhà trong tâm thế khá vui vẻ, nhưng suốt từ lúc về nhà đến tận bây giờ lúc đang ăn cơm cô vẫn không hiểu mình gì sai để tên đáng ghét kia cứ hậm hực với cô mãi từ sáng. Lâm Tiểu Nguyệt vừa ăn vừa liếc nhìn người đàn ông ngồi cạnh đầu thắc mắc.
Hàn Tuấn Phong không để ý đến cô, ăn xong liền lên thư phòng. Chính anh cũng không biết lý do vì sao anh giận nữa là cô, chỉ lag sau khi nghe cô nói câu " cô không có giá trị gì với anh " đó anh cảm thấy khó chịu cũng rất rối bời. Liệu cô có giá trị gì với anh không? Đơn giản, cô là cô vợ giao dịch của anh, cả hai đều có lợi ích trong cuộc hôn nhân này, ừ chỉ vậy thôi. Tuy đã tự giải thích như vậy nhưng trong lòng anh vẫn không thỏa mãn với chính câu trả lời này của mình. Vì thế mà anh đã vùi đầu vào công việc để quên đi dẫn đến hậu quả cả công ty phải tăng ca.
Sau một khoảng thời gian chung sống anh không cảm thấy ghét cô như mình nghĩ, tuy nhiên suy nghĩ cô âm mưu quỷ quyệt lừa được mẹ anh để vào nhà họ Hàn vẫn chưa được anh bỏ đi.
Đang ngồi gõ bút ngẩn ngơ suy nghĩ bỗng tiếng gõ cửa vang lên khiến Hàn Tuấn Phong bừng tỉnh. Anh dựa lưng vài ghế bành dáng vẻ ung dung nói:
" Vào đi "
Cứ tưởng là quản gia ai ngờ người đi vào là Lâm Tiểu Nguyệt bưng một khay hoa quả. Cô nhìn anh cười khì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-ba-dao/1726468/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.