Hàn Tuấn Phong nheo mắt vẻ mặt khinh thường nhìn người phụ nữ trước mặt :
" Sao ? Tôi nói không đúng ? Cô vốn dĩ là một đứa trẻ bị bỏ rơi được cô nhi viện nuôi dưỡng. Lâm gia cũng coi là một gia đình dòng họ quý tộc danh giá vậy mà mãi không có một đứa con sau đó hai vợ chồng Lâm đã quyết định nhận con nuôi, họ đến cô nhi viện Vĩnh An, chính là cô nhi viện cô ở. Họ tính cờ bắt gặp và có thiện cảm với cô nên đã nhận cô làm con nuôi, lúc đó cô 5 tuổi "
Lâm Tiểu Nguyệt tức giận vô cùng , cau mày quát lớn :
" Hàn Tuấn Phong. Anh điều tra tôi !? "
" Tôi đâu thể cưới một người vợ mà mình không hề biết gì về cô ta "
Hàn Tuấn Phong nhún vai, liếc cô khinh bỉ :
" Mà cho dù không điều tra cũng đoán được địa vị của cô trong Lâm gia, đã là con nuôi thì chỉ thế thôi "
Lâm Tiểu Nguyệt giận đỏ mặt, cô lườm người đàn ông trước mặt, hai bàn tay nắm chặt lại, cô gào lên :
" Đúng. Tôi là con nuôi thì sao. Tôi thấp kém, không có bố mẹ, bị bố mẹ nuôi hắt hủi đấy. Anh thì hay rồi, sinh ra ở vạch đích, được bố mẹ thương yêu, đứng trên vạn người, anh là nhất. Được chưa ? "
Hàn Tuần Phong nhíu mày, nhìn người con gái trước mặt, định mở miệng ra nói gì đó nhưng khi anh thấy khóe mắt cô đỏ lên thì cổ họng như bị nghẹn lại, không thốt lên được lời nào. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xinh-dep-cua-tong-giam-doc-ba-dao/1726466/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.