Tố Nhu nhàn nhạt cười đáp lại :
- Được cô nói với giám đốc đi nếu ông ta đồng ý tôi sẽ nghỉ việc .
Mỹ liên cảm thấy một nhà thiết kế mới vào làm thì có gì chứ, chỉ cần cô ta nói một tiếng là được thôi, cô ta lại càng đắc ý hơn :
- Ha cô cũng mạnh miệng đấy , để tới lúc bị nghỉ việc rồi đừng có cầu xin tôi , bây giờ cầu xin chắc còn kịp ..hahaha
Trưởng phòng và thư ký đều cười rộ lên cực kỳ đắc ý . Tố nhu thâý thật ngứa mắt liền cầm 2 ly coca hất thẳng vào hai người bọn họ :
- Dô tôi sẽ đợi bị nghỉ việc đấy.
Ai nấy coi màn kịch này đều trầm trồ khi thấy Tố Nhu ra tay không nể mặt ai a... Hai con người kia thì vừa tức lại vừa mất mặt không lên tiếng nữa chỉ dám hậm hực trong lòng . Cũng hết giờ nghỉ trưa ai nấy lại về phòng làm việc.
Tố Nhu rút điện thoại gọi cho thư ký của mình :
- Alo , Cố Thành sa thải thư ký chi nhánh cho tôi ngay lập tức , anh cũng vào công ty làm luôn đi , xong việc nhanh còn về trụ sở .
- Dạ thưa chủ tịch.
Vừa gọi xong thì phòng giám đốc chi nhánh nhận được cuộc gọi , giám đốc đổ mồ hôi hột sao mà chuyện của chi nhánh mà trụ sở lại biết chứ . Ông ta nhấc máy gọi Mỹ Liên vào:
Cốc ...cốc cốc..
-Vào đi .
-Giám đốc cho gọi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xin-xo-cua-luc-tong/2708588/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.