Trước sảnh Lục thị chiếc xe BMW màu trắng dừng lại . Bước xuống một người đàn ông mang bộ vest đen thiết kế cực kỳ bắt mắt . Nhìn đi tôn lên đôi chân dài của anh ta phải nói bộ đồ này sinh ra là để dành cho anh ta vậy . Điều kỳ lạ là con người này chưa từng bao giờ cười trước mặt ai hôm nay lại cười tươi đến vậy . Bình thường anh ta đã đẹp trai rồi mà hôm nay anh ta cười nữ nhân nào nhìn thấy cũng chỉ hận không thể bắt anh ta mang về nhà làm của riêng. Vừa bước vào công ty anh quay sang hỏi Trần Niên :
- Cậu thấy bộ đồ hôm nay của tôi thế nào .
Trần Niên ngơ ngác không phải sáng giờ chủ tịch vui vì bộ đồ này chứ . Nghĩ kĩ thì anh ta cũng thấy cấn cấn rồi đó nhe. Hoá ra là vậy nghe câu hỏi là biết bộ đồ này là ai thiết kế rồi a .
- Dạ Lục tổng phải nói bộ đồ này sinh ra là để dành riêng cho ngài đó ạ .
Nghe được vậy anh liền vui vẻ nói :
- Là Nhu Nhu nhà tôi thiết kế đó .
Sáng sớm đã phải ăn cơm chó của ngài rồi a. Chẳng lẽ tôi lại nói " mới sáng mà ngài làm tôi hết ăn nổi cơm " ... Hazz..
- Tháng này cậu không cần tăng ca .
Trời ơi tin được không chỉ vì bộ đồ của Lục thiếu phu nhân mà cả tháng này anh ta không phải tăng ca nữa . Năm này qua tháng nọ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xin-xo-cua-luc-tong/2708574/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.