Về tới nhà cô nhanh chân vừa xách túi đồ ăn chạy vô bếp vừa quay lại quăng cho anh một câu :
- Anh ngồi chơi đợi em nha để em trổ tài cho anh xem .
- Anh còn đang định trổ tài cho em xem .
- Để lần khác nha đây là nhà của em, em sẽ nấu cho anh ăn.
- Vậy lần khác tới nhà anh , anh sẽ nấu cho em . Mà em có nhớ mai là ngày gì hông .
- Thôi xong em quên mất , em chưa chuẩn bị quà cho hai bác gì cả .
- Không cần đâu anh đã chuẩn bị xong rồi .
- Xin lỗi anh nha chuyện quan trọng như vậy mà em quên mất.
- Không sao miễn là em không quên yêu anh là được rồi .
- Dạ hihii . Thôi em vào nấu ăn đã nha anh đợi em xíu .
Vào bếp cô xắn tay áo chuẩn bị đồ đi nấu ăn . Rửa rau củ , rồi thái thịt . Nhìn cô đi giờ chả khác nào người vợ hiền đảm đang . Anh ngồi ở ngoài lâu lâu ngó nhìn vào khu bếp thấy cô đang tất bật nấu ăn làm anh cảm thấy thật hạnh phúc ngỡ như hai người là vợ chồng mới cưới vậy đó . Sau 25 phút thì cô cũng đã nấu được một món xào , một món canh , thịt kho, món luộc được sắp lên bàn ăn và một nồi cơm trắng thơm nức mũi . Cô đang định quay ra gọi anh vào ăn cơm thì đã thấy anh đứng dựa ở tường gần chiếc bàn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xin-xo-cua-luc-tong/2708572/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.