Tuy là thiếu anh nhưng mà mọi người đều vui vì hôm nay đã giải quyết được vấn đề của công ty. Trong bữa ăn ba Lục không ngớt lời khen ngợi đứa con dâu này với vợ của ông.
- Bà không biết đâu con bé thấy lão già kia bắt nạt tôi liền đuổi ông ta ra khỏi công ty, bà không biết lúc đó mát mặt như thế nào đầu.
Mẹ Lục nhìn ông mỉm cười:
- Vậy sao, mà sao con bé lại giải quyết được chứ.
Hỏi đến đây ông lại càng hãnh diện hơn:
- Bà không biết sao con bé là chủ tịch của tập đoàn TN Fashion bên Mỹ đó, có rất nhiều chi nhánh, tính tới hiện tại có thể nói là vượt qua cả Lục thị.
Bà trố mắt ngạc nhiên quay sang hỏi cô:
- Tiểu Nhu là thật sao, có phải là tập đoàn tháng trước được lên báo khi ra mắt ở bên Pháp đúng không.
Cô mỉm cười trả lời mẹ Lục:
- Dạ đúng rồi ạ.
- Con giỏi quá, đúng là con dâu của ta.
Ba Lục lại chen thêm một câu vào:
- Đúng là tiểu Dương có phước khi yêu được con đó.
Cô chỉ mỉm cười với ba mẹ tôi chồng vì cứ ngồi tâng bốc cô như thế này cô sẽ nổ mũi mất.
- Ba,mẹ,chúng ta mau ăn rồi buổi chiều còn vào thăm anh ấy đi ạ, hai người khen con nhiều như vậy mũi con sẽ nổ mất.
- Đúng, đúng, tiểu Nhu nói phải ba con ông ấy cứ kể nhiều quá làm mẹ cũng quên mất.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xin-xo-cua-luc-tong/2708513/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.