“Đúng vậy, còn là xe của tổng giám đốc Mục nữa “Rất rõ ràng, tổng giám đốc Mục ở trong xel” “Có thể nhìn ra được, trong xe có hai người, một nam một nữ, có phải Mục Chính Hi và Hạ Tịch Nghiên hay không đây, khi chúng tôi muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành thì Mục Chính Hi lại đột nhiên lái xe đi…” Phóng viên ở cổng nói. Xem tới đây, tất cả nhân viên đều thổn thức không thôi. Họ cũng biết Mục Chính Hi làm gì cũng không bao giờ dựa theo lẽ thường, cứ như vậy xuất hiện ở cổng, họ cũng không biết có ý gì, sao lại đột nhiên lái xe rời đi. “Này, mọi người nói xem, cô gái trong xe có phải Hạ Tịch Nghiên không?” “Chắc là phải đấy!” “Nhỡ không phải thì sao, giờ có nhiều phóng viên thích nhìn ảnh nói chuyện lắm!” “Ôi dào, có phải hay không thì đợi cô ấy tới rồi hỏi, không phải sẽ biết ngay sao?” Nhân viên nào đó nói. Mọi người đều đang suy đoán chuyện này, mà Lăng Tiêu Tường ở phía sau, sắc mặt đã trở nên rất khó coi, cô ta lập tức xông thẳng ra ngoài. Trong bãi đỗ xe. Hạ Tịch Nghiên và Mục Chính Hi đi từ trên xe xuống, Hạ Tịch Nghiên nhìn anh: “Tổng giám đốc Mục, hay là anh lên trước đi?” Mục Chính Hi liếc mắt nhìn cô, ngay cả miệng cũng không mở, đi thẳng vào thang máy. Hạ Tịch Nghiên đứng ở đó nhìn Mục Chính Hi rồi không khỏi lắc đầu, trong lòng than thở, đúng là không ga lăng chút nào cả, lúc này đáng lẽ ra anh nên bảo cô đi lên trước chứ? Thấy Mục Chính Hi vào thang máy, Hạ Tịch Nghiên quan sát xung quanh, không có phóng viên nào cả, vậy là cô chậm rãi cất bước, định đợi Mục Chính Hi lên rồi cô mới lên. Rõ ràng là cô cố ý tránh hiềm nghi! Sao Mục Chính Hi có thể không nhìn ra †âm tư này của cô. Hiện giờ cô đang một lòng muốn vạch rõ giới hạn với anh. Vốn dĩ Mục Chính Hi muốn đi lên cùng cô, nhưng thấy thái độ đó của cô, bèn tự mình lên trước. Anh vừa đi lên thì cửa thang máy bên kia mở ra, Lăng Tiêu Tường đi từ bên trong ra. Liếc mắt một cái là có thể thấy nhau. Khi nhìn thấy Hạ Tịch Nghiên, Lăng Tiêu Tường có chút tức giận không thể đè nén: “Hạ Tịch Nghiên!” Dứt lời, cô ta trực tiếp xông tới, gọi thẳng mặt Hạ Tịch Nghiên. Hạ Tịch Nghiên đâu phải kiểu người năm lần bảy lượt bị bắt nạt như vậy? Khi Lăng Tiêu Tường xông lên, cô hiểu được ý đồ của cô ta, lập tức bắt lấy tay cô ta. Lăng Tiêu Tường nhíu mày, nhìn Hạ Tịch Nghiên: “Con tiện nhân này, bỏ tôi ra!” Lúc này, khóe môi Hạ Tịch Nghiên cong lên một nụ cười khẩy, như một nữ thần chiếm hữu, nhìn cô ta: “Cô Lăng còn có tố chất này à? Mở mồm ra là chửi người khác tiện nhân?” “Cô hoàn toàn xứng đáng với từ tiện nhân này. Hạ Tịch Nghiên, quyến rũ Chính Hi, cô muốn làm người thứ ba đến vậy sao?” Lăng Tiêu Tường tức giận nhìn Hạ Tịch Nghiên, gần từng câu từng chữ. “Quyến rũ?” Nghe vậy, Hạ Tịch Nghiên cười khẩy: “Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi quyến rũ anh ta?” “Người thứ ba? Không đến nỗi vậy đâu, cùng lắm tôi chỉ là vợ cũ mà thôi, phí cấp dưỡng tôi còn không cần, cô còn muốn thế nào nữa?” Hạ Tịch Nghiên gắn từng câu từng chữ nói. k9 “Lăng Tiêu Tường, cô là con gái nhà họ Lăng, người khác chịu được tính kiêu căng của cô nhưng không có nghĩa là tôi cũng chịu được. Tôi cảnh cáo cô, nếu sau này cô dám giơ tay lên với tôi thì đừng trách tôi không khách khí!” Dứt lời, Hạ Tịch Nghiên thẳng thừng hất tay cô ta ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]