Chương trước
Chương sau
“Giờ có thể đi rồi chứ?” Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi, hỏi với vẻ vô cùng đáng thương.
“Sau này còn cứng miệng nữa không?”
Mục Chính Hi hỏi.
Hạ Tịch Nghiên nắm chặt tay rồi nhìn anh: “Mục Chính Hi, anh đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu!”
“Xuống xe đi…”
“Không ngoan cố nữa…” Hạ Tịch Nghiên thỏa hiệp.
Mục Chính Hi: “…”
“Không ngoan cố nữa…” Hạ Tịch Nghiên thỏa hiệp.
Mục Chính Hi: “…”
Liếc nhìn cô gái trước mặt, thật đúng là không thấy quan tài không đổ lệ mà.
Không ép tới cùng, Hạ Tịch Nghiên tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
“Mục Chính Hi, như vậy được chưa?” Hạ Tịch Nghiên nhìn anh hỏi, rất muốn rời khỏi nơi thị phi này.
Bên ngoài có bao nhiêu phóng viên nhìn chằm chằm như thế, dù miếng dán của anh có tốt đến đâu đi nữa cũng sẽ bị phóng viên nhìn ra gì đó.
Liếc cô một cái, lúc này Mục Chính Hi mới khởi động xe, nhưng xe bị đám người chặn lại, hoàn toàn không thể lái ra được.
Xe chỉ có thể chậm rãi đi từng chút một về phía trước.
Hạ Tịch Nghiên thấy vậy liền nói: “Chậm một chút, đừng đâm vào người tai”
“Hay là em lái đi?” Mục Chính Hi hỏi ngược lại.
Vậy là Hạ Tịch Nghiên ngoan ngoãn ngậm miệng, lúc này không cứng mồm cứng miệng với anh thì vẫn tốt hơn.
Mục Chính Hi chậm rãi lao ra khỏi đám người vây quanh, dù phóng viên bám riết không buông nhưng dựa vào kỹ thuật lái xe của anh, vẫn có thể lái ra ngoài.
Lúc này, phóng viên có chút không cam tâm, livestream tại hiện trường.
“Hiện giờ mọi người có thể thấy, xe của Mục Chính Hi vừa dừng ở đây, nhưng lại không chịu xuống xe, phóng viên chúng tôi nhìn qua cửa sổ thì thấy bên trong không chỉ có một mình Mục Chính Hi. Tuy không nhìn rõ lắm, nhưng bên trong có phải năng chính là nữ chính lần này, cô Hạ Tịch Nghiên…”
Tin tức đang phát, Mục Chính Hi và Hạ Tịch Nghiên ngồi trong xe đều nghe được, không khỏi cạn lời.
Lúc này, Hạ Tịch Nghiên tức giận trừng mắt nhìn Mục Chính Hi, đều do anh mà ra.
Nếu không phải vì anh, sao có thể xảy ra chuyện như vậy được!
Hiện giờ truyền thông nhất định sẽ thêm mắm dặm muối, dù họ có giải thích thế nào cũng không rõ ràng được.
Lúc này, Mục Chính Hi liếc nhìn cô: “Em đang chửi thầm tôi à?”
“Xem ra tổng giám đốc Mục còn biết cả thuật đọc tâm!” Hạ Tịch Nghiên vô cùng thản nhiên lên tiếng thừa nhận.
Thấy chưa, vừa rời khỏi nơi đó là Hạ Tịch Nghiên lại bắt đầu phách lối rồi.
Mục Chính Hi tức giận nhìn cô: “Hạ Tịch Nghiên, em lại bắt đầu phách lối rồi phải không?”
“Bây giờ có giải thích thì cũng chẳng ai tin!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Hiện giờ đang livestream, dù trở về cô có nói thì cũng sẽ không có ai tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.