“Đúng thế!” Mục Chính Hi không có gì phải giấu giếm, vì thế lười biếng đáp lại. “Tại sao?” Lăng Tiêu Tường hỏi, bây giờ mọi người đều đang bàn tán, Mục Chính Hi làm vậy là không hề nể mặt cô ta. “Không có tại sao!” Mục Chính Hi đáp, anh không muốn nói cho cô ta biết điều này. “Là vì em sao?” Lăng Tiêu Tường hỏi anh: “Chính Hi, anh có biết bây giờ mọi người đều đang bàn tán về em không?” Nghe vậy, Mục Chính Hi nhìn cô ta: “Vì em? Vì em cái gì?” Nhìn thấy ánh mắt Mục Chính Hi, Lăng Tiêu Tường sững sờ, nhất thời không biết nên nói cái gì. “Mọi người đều đang nói vì Giám đốc Vương phỏng vấn em nên mới bị anh sa thải. Chính Hi, anh làm vậy sẽ khiến mọi người hiểu lầm rằng em vì anh nên mới đi vào bằng cửa sau!” Lăng Tiêu Tường nhìn anh nói từng chữ một. “Vậy em thì sao? Em nghĩ thế nào?” Mục Chính Hi hỏi ngược lại. Lăng Tiêu Tường không biết phải nói gì, Mục Chính Hi là một người thông minh, có một số lời đã bị anh nghe ra trong lúc vô Tình. “Em không biết nên mới hỏi anh.” Lăng Tiêu Tường nói, sắc mặt rất khó coi. Lúc này, Mục Chính Hi nhìn cô ta trả lời: “Nếu Giám đốc Vương không vì em là cô chủ tập đoàn Lăng Thị hoặc là vì anh thì em không cần phải căng thẳng. Nếu là anh, em lại càng không phải căng thẳng, bởi vì em dám làm thì nên dám chịu!” Mục Chính Hi nhìn cô ta ung dung nói từng chữ, nhìn anh có vẻ vô cùng lãnh đạm. Lăng Tiêu Tường cau mày: “Chính Hi, anh không tin em?” “Không nói tới việc vì sao anh sa thải Giám đốc Vương, Tiêu Tường, nếu em thật sự dựa vào thực lực để vào công ty thì còn sợ người khác nói thế nào làm gì? Sớm muội gì em cũng sẽ dùng thực lực để nói lên tất cả!” Mục Chính Hi nhìn cô ta. Nghe vậy Lăng Tiêu Tường sững sờ, không biết nên nói gì mới phải, suy nghĩ một lúc cô ta mới gật đầu: “Em biết rồi!” “ỪI” Mục Chính Hi gật đầu. Lăng Tiêu Tường nhìn anh, cô ta đã biết anh không hề dễ dãi trong công việc, nhưng không ngờ anh lại làm như vậy: “Em còn có việc, em ra ngoài trước đây!” “Ừ” Mục Chính Hi trả lời, Lăng Tiêu Tường quay người bước ra ngoài. Mục Chính Hi ngồi đó nhìn bóng lưng cô †a, đôi mặt lại tôi đi một chút… “Tại sao?” Lăng Tiêu Tường hỏi. Hiện tại bên ngoài đang thảo luận sôi nổi, Mục Chính Hi làm như thế này chẳng hề nể mặt cô ta chút nào. “Không tại sao hết!” Mục Chính Hi nói, không hề muốn nói chuyện này với cô ta. Mục Chính Hi ngồi đó nhìn bóng lưng cô †a, ánh mắt càng u ám hơn… Trước đây Lăng Tiêu Tường đã đến đây, bản thân cũng chẳng được người ta yêu thích lắm, suốt cả ngày cứ thế, tính cách lại kiêu ngạo càng khó mà khiến người ta yêu thích, nhưng cũng có không ít người cố gắng lấy lòng vì thân phận của cô ta. Dù sao hiện tại trong mắt người ngoài, cô ta vẫn là cô chủ tập đoàn Lăng Thị, là bạn gái của Mục Chính Hi, thế nên có không ít người cố gắng lấy lòng. Nhưng không hề bao gồm Hạ Tịch Nghiên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]