Chương trước
Chương sau
Nghe thấy điều này, Hạ Tịch Nghiên sững sờ.
Thế nên, giám đốc Lý đọc sơ yếu lý lịch của cô, biết cô đã từng ly hôn, vì thế mới tự tin như này sao?
Hạ Tịch Nghiên ăn thức ăn, sau khi nghe thấy lời của Khả Khả, cô liền nói: “Có khả năng, anh ta đọc sơ yếu lý lịch của tôi, biết tôi cũng đã từng ly hôn!”
“Phụt…”
Khả Khả đang ăn, suýt chút nữa thì phun đồ ăn trong miệng ra, may là dừng lại được.
Cũng may là Hạ Tịch Nghiên tránh nhanh, bằng không thật sự là gặp họa.
“Có cần kích động thế này không?” Hạ Tịch Nghiên nhìn Khả Khả, nói.
Khả Khả rút một tờ giấy ăn, nhìn Hạ Tịch Nghiên: “Cô vừa nói gì cơ, cô cũng từng ly hôn? Thật hay giả thế?”
Khả Khả nhìn Hạ Tịch Nghiên, khó mà tin tưởng được.
Hạ Tịch Nghiên gật đầu, sau đó ăn thức ăn một cách bình thản: “Đương nhiên là thật rồi, sao thế, đã từng ly hôn thì rất kỳ lạ sao?”
“Không phải kỳ lạ, chỉ là…”
Khả Khả nhìn Hạ Tịch Nghiên: “Nghĩ thế nào cũng không ngờ được, cô lại từng ly hôn!”
“Chuyện này có gì mà kỳ lạ chứ?”
Hạ Tịch Nhiên cực kỳ bình tĩnh, nói: “Xã hội hiện giờ, đều kết hôn nhanh ly hôn nhanh, ly hôn đã rất phổ biến rồi, đạt tới 60% đó!”
“Thế nhưng…” Khả Khả nhìn Hạ Tịch Nghiên, vẫn không nói ra được kỳ lạ chỗ nào, cuối cùng, ném lại một câu đầy bực bội: “Cái tên nào mà phung phí của trời thế, cô ưu tú như này mà còn ly hôn với cô, tôi tin là tên đàn ông kia chắc chắn không ra gì!” Khả Khả nói.
Vì thế, Mục Chính Hi ở tít trong phòng làm việc liền hắt xì một cái.
Nghe thấy điều này, Hạ Tịch Nghiên gật đầu, sau đó không nhịn được mà bật cười.
Nếu Mục Chính Hi nghe thấy những lời này, nhất định sẽ tức đến méo mặt.
“Người ưu tú như cô, đến người phụ nữ như tôi cũng thích cô, vậy mà tên đàn ông kia lại ly hôn với cô, ánh mắt quá kém rồi!” Khả Khả không nhịn được mà nói.
Vì thế, sau khi nghe thấy lời Khả Khả, Hạ Tịch Nghiên ngước mắt lên nhìn cô, ngây người.
Nhìn vào ánh mắt của Hạ Tịch Nghiên, Khả Khả cũng hơi ngơ ra, sau đó bỗng ý thức được mình đã nói cái gì, vội vàng bổ sung: “Nếu tôi là tên đàn ông kia, nhất định cũng sẽ thích cô. Tôi chỉ là đang ví dụ…”
Nói tới điều này, Hạ Tịch Nghiên ngây người, sau đó hai người không nhịn được mà bật cười.
“Cô đừng dọa tôi nữa!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Khả Khả cũng cười: “Giờ mà tôi tỏ tình với cô, cô có lập tức chạy mất không?”
“Có!” Hạ Tịch Nghiên gần như không hề do dự chút nào mà trả lời.
Sau đó hai người cùng bật cười.
“Được rồi, nói nghiêm túc này, có phải hôm nay giám đốc Lý nói gì với cô không?” Khả Khả tò mò, nhìn cô và hỏi.
Hạ Tịch Nghiên nghĩ một lát, sau đó nói: “Anh ta nói, tôi cũng từng ly hôn!”
“Xem ra, người đàn ông này có ý muốn theo đuổi cô!”
Hạ Tịch Nghiên nhướn mày, không nói gì.
“Cô nghĩ thế nào?” Khả Khả hỏi.
“Cái gì mà nghĩ thế nào?”
“Nhỡ nào người ta tỏ tình với cô thì sao? Cô không có ý nghĩ gì sao?” Khả Khả nhìn cô, hỏi.
“Không phải là vẫn chưa tỏ tình sao? Người ta còn chưa tỏ tình, tôi cần gì phải tự mình đa tình, nghĩ nhiều như thế làm gì!” Hạ Tịch Nghiên nói, trước giờ cô đều không lãng phí thời gian vào mấy cái này.
Nghe Hạ Tịch Nghiên nói thế, trong đầu Khả Khả chỉ còn hai chữ, bội phục: “Đến lúc anh ta thật sự tỏ tình, xem xem cô làm thế nào!” Khả Khả nói.
Hạ Tịch Nghiên không nhanh không chậm, trả lời cô hai chữ: “Hết cách?”
Khả Khả: “…”
Nói rồi, hai người không nhịn được mà bật cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.