"Cô nói tôi nên trừng phạt cô thế nào đây?" Mục Chính Hi đột nhiên dịu dàng nói, nhưng anh nhìn Hạ Tịch Nghiên như vậy, giống như một tên tội phạm giết người nói chuyện với người sắp chết đi, làm cho người ta rùng mình.
"Mục Chính Hi, tôi thừa nhận tôi đã lừa anh, nhưng chúng ta đã ly hôn, anh dựa vào cái gì trừng phạt tôi chứ!?" Hạ Tịch Nghiên nhìn anh hỏi lại.
Ly hôn... từ này kích thích Mục Chính Hi. "Câm miệng!"
"Xem ra cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!" Mục Chính Hi nói xong thì kéo cô đi.
"Mục Chính Hi, anh làm gì vậy?"
"Hạ Tịch Nghiên, cô nên câm miệng lại cho tôi, nếu không thì tôi không biết mình sẽ làm chuyện gì với cô đâu!" Mục Chính Hi lạnh lùng quát.
Anh định kéo Hạ Tịch Nghiên đi, đúng lúc này sau lưng vang lên một giọng nói.
"Mục Chính Hi, anh làm gì thế!?" Lúc này Hạ Kỳ Lâm lập tức đi tới nhìn Mục Chính Hi hỏi.
"Anh cả!" Lúc Hạ Tịch Nghiên nhìn thấy Hạ Kỳ Lâm thì gọi một tiếng.
Hạ Kỳ Lâm nhíu mày, sau đó nhìn Mục Chính Hi: "Anh làm gì thế!?"
"Đây là chuyện của tôi, anh đừng nhúng tay vào!"
"Buông em ấy ra!"
"Tôi không buông thì sao!?" Mục Chính Hi nhìn anh hỏi lại, giọng không lớn nhưng lại rất có lực uy hiếp.
"Anh--" Hạ Kỳ Lâm nhìn Mục Chính Hi lại không biết nên nói gì mới tốt.
"Hạ Kỳ Lâm, anh đừng xen vào chuyện này, đừng ép tôi phải ra tay!" Mục Chính Hi nhìn Hạ Kỳ Lâm gằn từng chữ cảnh cáo.
Lúc này trong lòng Hạ Tịch Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi/984573/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.