Nghe tiếng “tút tút” truyền đến từ điện thoại, Hạ Kỳ Lâm ngơ ra.
Rõ ràng, anh đã bị Mục Chính Hi làm cho cạn lời.
Không phải anh đang nghĩ bắt Mục Chính Hi đền cái gì, mà anh tin Mục Chính Hi có đủ năng lực để tìm được Hạ Tịch Nghiên, có thể cứu được cô… Nhưng mà, lời của Mục Chính Hi đã đả kích nặng nề đến Hạ Kỳ Lâm.
Một ngày, vẫn chưa có bất cứ tin tức nào của Hạ Tịch Nghiên.
Mục Chính Hi ở trong công ty, gần như không một ai dám bước vào phòng làm việc anh nửa bước.
Bọn họ cũng không biết rốt cuộc hôm nay Mục Chính Hi bị làm sao, giống như ăn phải thuốc nổ vậy, phàm là có người tiến vào tìm anh, không ai là không bị mắng.
Khiến cho cả công ty đều cảm thấy sợ hãi bất an.
Nếu như không có chuyện lớn gì, thường thì sẽ không có ai dám vào tìm Mục Chính Hi cả.
Đến cả người lắm chuyện nhất, hôm nay cũng đã im miệng lại, lỡ như bị Mục Chính Hi nghe thấy, theo tình hình phát triển của hôm nay, e là sẽ bị sa thải mất.
Vì vậy, cả công ty, đều bị bao trùm trong bầu không khí căng thẳng, nặng nề.
Thử nghĩ, nếu có Hạ Tịch Nghiên ở đây thì tốt rồi, cô vẫn luôn có bản lĩnh này, khiến Mục Chính Hi phải bất lực, cũng có thể hóa giải cục diện gượng gạo này.
Nhưng hôm nay Hạ Tịch Nghiên cũng không đến, cũng không biết là vì sao, nhìn chỗ ngồi của Hạ Tịch Nghiên… cho đến tận tối.
Tan làm, mọi người thu dọn xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-ha-tich-nghien/1811632/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.