Ánh mắt của Mục Chính Hi vẫn dừng ở trên người của Hạ Tịch Nghiên.
Lúc nhìn thấy Mục Chính Hi đang nhìn Hạ Tịch Nghiên, trái tim của Lăng Tiêu Tường vẫn nhịn không được mà đau đớn.
Chỉ cần là Hạ Tịch Nghiên xuất hiện thì ánh mắt của anh sẽ dính ở trên người của cô...
Vậy còn cô ta thì sao?
Cô ta được xem là cái gì?
Nghĩ như vậy, trong lòng của cô ta không nhịn được mà đau đớn từng cơn.
Lúc này Tống Kỳ cũng đã chào hỏi với những người khác xong, nhìn thấy Mục Chính Hi, nhếch miệng thành một nụ cười ưu nhã, mang theo Hạ Tịch Nghiên đi đến đó.
“Tổng giám đốc Mục.” Khóe miệng của Tống Kỳ là nụ cười đắc thắng.
Nhìn thấy bọn họ cùng đi đến, lúc này Mục Chính Hi mới thu hồi ánh mắt lạnh lùng ở trên người của Hạ Tịch Nghiên, khóe miệng cũng lập tức câu lên thành một nụ cười.
“Tổng giám đốc Tống, ngày hôm nay anh chính là nhân vật chính, anh có thể làm lơ một chút được không?” Mục Chính Hi trực tiếp mở miệng nói, như là “Thầy giáo đang hỏi tội”.
Nghe thấy cái này, Tống Kỳ cười cười: “Đã làm lơ rồi, vậy thì cũng mời tổng giám đốc Mục quan tâm một chút.” Tống Kỳ cũng cười nói.
Hai người bọn họ nhìn nhau, đều ngầm hiểu mà cười cười.
Hạ Tịch Nghiên đứng ở đó kéo cánh tay của Tống Kỳ, cô chỉ nhàn nhạt nở nụ cười, cái gì cũng không dám nói, càng không nhìn Mục Chính Hi.
Cô có thể nghĩ đến cô lại không xong với Mục Chính Hi rồi!
Có thể nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-ha-tich-nghien/1811614/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.