Nói thì là nói như vậy, cô cũng không biết là mình chột dạ cái gì.
“Hóa ra là như vậy à.” Khả Khả nói, Hạ Tịch Nghiên liên tục gật đầu.
Nhìn dáng vẻ của bọn họ đều đang suy nghĩ, Hạ Tịch Nghiên nhanh chóng bổ sung thêm vài câu: “Mọi người không có chuyện gì làm thì đi xem tạp chí thiết kế đi, đừng có xem mấy tạp chí bát quái này nữa, tin đồn không thể tin được đâu.”
Nghe Hạ Tịch Nghiên nói như vậy, bọn họ mới nhẹ nhàng gật đầu.
“Nhưng mà Tịch Nghiên, tại sao tôi lại cảm thấy quan hệ của cô với tổng giám đốc Mục lại không tầm thường vậy?” Lúc này, một đồng nghiệp khác khỏi.
Nghe thấy cái này, Hạ Tịch Nghiên ngẩn người.
“Thấy hình như hai người rất thường xuyên ra vào với nhau, sẽ không phải là tổng giám đốc Mục thật sự coi trọng cô đó chứ?”
“Cô nương ơi, cô đừng có hại tôi nữa, nếu như lời này để cho Lăng Tiêu Tường nghe được thì chắc có lẽ là tôi phải rời khỏi công ty đó.” Hạ Tịch Nghiên nói.
Nghe lời nói của cô, phối hợp thêm nét mặt của cô, đồng nghiệp bị chọc cho bật cười.
Nếu như không có Lăng Tiêu Tường, bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy Mục Chính Hi có ý với Hạ Tịch Nghiên, nhưng mà có Lăng Tiêu Tường, bọn họ cũng không nghĩ gì nhiều nữa.
“Nói như vậy thì cũng đúng.”
“Được rồi được rồi! Nhanh đi làm việc đi.” Đừng có nhiều chuyện nữa, Hạ Tịch Nghiên nói.
Nói như vậy, bọn họ lại làm bầm vài câu nữa rồi lúc này mới tản ra
Bọn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-ha-tich-nghien/1811589/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.