Sau khi nghe thấy lời nói của Hạ Tịch Nghiên, Mục Chính Hi nhíu mày nhìn cô: “Lời gì?”
“Tôi cảm thấy là chúng ta cần phải nói rõ ràng một số việc.” Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi, nói ra từng chữ, cô rất ghét kiểu quan hệ mập mờ đó.
“Nói đi.”
“Thứ nhất, chúng ta đã không phải là vợ chồng, đã ly hôn với nhau rồi. Thứ hai, chúng ta cũng không phải là bạn bè trai gái.”
“Cho nên?”
“Cho nên tổng giám đốc Mục à, trước khi làm một chuyện gì đó, có phải anh nên suy nghĩ một chút hay không?” Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi rồi hỏi.
“Suy nghĩ cái gì?” Mục Chính Hi nhìn Hạ Tịch Nghiên rồi hỏi lại.
Hạ Tịch Nghiên cá là chắc chắn Mục Chính Hi nghe hiểu cô đang nói cái gì.
“Tổng giám đốc Mục, anh hiểu là tôi đang nói cái gì!”
“Không hiểu!” Mục Chính Hi nói dứt khoát.
Hạ Tịch Nghiên: “...”
Nhìn bộ dạng của Mục Chính Hi, Hạ Tịch Nghiên suy nghĩ rồi mở miệng nói: “Được, vậy thì để tôi nói cho anh biết, giữa chúng ta chẳng phải là cái gì cả, cho nên mong anh sau này mày đừng có đột ngột hôn tôi.” Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi, nói ra từng chữ.
Lời nói của Hạ Tịch Nghiên đã nằm trong dự liệu của Mục Chính Hi, nhưng mà anh không tức giận, ngược lại là nhíu mày hỏi: “Ai nói chúng ta chẳng phải là cái gì hả?”
“Không phải hả?” Hạ Tịch Nghiên hỏi lại.
“Đừng quên cô là vợ trước của tôi...” Mục Chính Hi nhìn cô rồi nói.
Hạ Tịch Nghiên: “...”
“Tổng giám đốc Mục, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-ha-tich-nghien/1811578/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.