Chương trước
Chương sau
Nói tới điều này, Hạ Tịch Nghiên hơi ngạc nhiên.
Nhưng nghĩ kỹ lại: “Tổng giám đốc Mục không sợ tôi nhảy việc?”
“Nếu chút hấp dẫn này mà cô cũng không chịu được, sớm muộn gì cũng sẽ nhảy việc, tôi giữ cô lại còn có tác dụng gì?” Mục Chính Hi nói.
Trước giờ anh luôn dùng người thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì sẽ không dùng.
Về điểm này, Hạ Tịch Nghiên lại rất khâm phục.
Hạ Tịch Nghiên cười, không nói gì, gật đầu: “Vâng, tôi biết rồi!”
“Ngày kia Alexia sẽ rời đi, có tổ chức lễ chia tay, mời đích danh cô, đến lúc đó cô đi cùng tôi!” Bỗng nhiên Mục Chính Hi nói.
Nghe thấy điều này, Hạ Tịch Nghiên hơi chần chừ, sau đó gật đầu: “Tôi biết rồi!”
Mục Chính Hi gật đầu, vì thế, Hạ Tịch Nghiên đi ra ngoài, vừa tới cửa, Hạ Tịch Nghiên bỗng nhớ ra gì đó.
“Đúng rồi, tổng giám đốc Mục!” Mục Chính Hi ngước mắt lên.
“Bên dưới bản thiết kế đưa cho Alexia, còn có một bản thiết kế nữa, là bất ngờ mà tôi hứa với anh lúc trước, cũng chính là quà tặng cho chú Lý!” Hạ Tịch Nghiên cười nói.
Nghe thấy điều này, Mục Chính Hi sững sờ.
Lúc này, Hạ Tịch Nghiên cười, xoay người rời đi.
Trong lòng, liền rất nhẹ nhõm.
Sau khi cô ra ngoài, Mục Chính Hi lại mở tài liệu lần nữa, quả nhiên, bên dưới bản thiết kế đưa cho Alexia còn có một bản thiết kế nữa.
Mặc dù khác với lúc trước, nhưng dường như Mục Chính Hi có thể vừa nhìn liền thấy được nguyên lý thiết kế của Hạ Tịch Nghiên.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Mục Chính Hi không khỏi giương lên…
Lúc này, sau khi Hạ Tịch Nghiên ra ngoài, đi thẳng tới bộ phận nhân sự, mà người của bộ phận nhân sự cũng đang xem sơ yếu lý lịch của Hạ Tịch Nghiên.
Hạ Tịch Nghiên gõ cửa, lúc này, một người đàn ông ngước mắt lên, nhìn Hạ Tịch Nghiên: “Vào đi!”
Vì thế, Hạ Tịch Nhiên liền đi vào.
“Chị Trương đâu?”
“Chị Trương có việc phải đi công tác, tạm thời tôi giữ chức giám đốc bộ phận nhân sự thay cô ấy!” Người đàn ông kia nói.
Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Đã in xong sơ yếu lý lịch của tôi chưa?”
Lúc này, giám đốc bộ phận nhân sự bỗng nhớ ra gì đó, lập tức đưa sơ yếu lý lịch cho Hạ Tịch Nghiên: “In xong rồi!”
“Cảm ơn!” Hạ Tịch Nghiên cảm ơn đơn giản, vừa định đi, lúc này, giám đốc bộ phận nhân sự bỗng nói: “Cô Hạ từng kết hôn sao?” Loading...
Nghe thấy điều này, Hạ Tịch Nghiên liền dừng bước.
Thật ra, cô không quá thích nói về vấn đề này với người khác, đặc biệt là người không quá quen thân.
Thế nhưng, hiện giờ người ta hỏi, hơn nữa trên sơ yếu lý lịch của cô cũng viết rất rõ ràng, để giữ phép lịch sự, Hạ Tịch Nghiên cười, gật đầu: “Đúng thế!”
“Xin lỗi, tôi vô tình thấy trên sơ yếu lý lịch của cô viết ly hôn… Cô…”
“Ừ, đúng thế, tôi đã ly hôn rồi!” Hạ Tịch Nghiên thừa nhận một cách thoải mái.
Giám đốc bộ phận nhân sự cười lúng túng: “Thật sự không nhìn ra, cô Hạ trẻ trung như này, hơn nữa còn rất xinh đẹp… Người kia quá không biết trân trọng!”
Hạ Tịch Nghiên cười, không nói gì nữa, có vài chuyện, không giải thích thì sẽ qua đi.
Lúc này, Hạ Tịch Nghiên đang định đi, giám đốc của bộ phận nhân sự bỗng nói: “Thật ra, tôi cũng từng ly hôn…”
Nghe thấy điều này, Hạ Tịch Nghiên có một loại cảm giác rất khó chịu.
Không hiểu anh ta nói lời này là có ý gì.
Hạ Tịch Nghiên cười: “Vậy sao?”
“Đúng thế!” Giám đốc bộ phận nhân sự gật đầu.
Vốn dĩ cho rằng Hạ Tịch Nghiên sẽ nói tiếp gì đó, không ngờ Hạ Tịch Nghiên lại nói thẳng: “Xin lỗi, tôi bỗng nhớ ra còn có chút chuyện, tôi đi làm trước đây!”
Giám đốc bộ phận nhân sự sững sờ, sau đó gật đầu: “Được, cô đi trước đi!”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Vậy tôi ra ngoài trước đây!”
Nói rồi, liền đi thẳng ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.