Màn đêm dần buông xuống, bóng tối bao trùm cả bầu trời.
Chu Xuân Miên lúc bấy giờ đã thoát khỏi sợi dây thừng bó buộc mình ở phía sau lưng, nơi cổ tay truyền đến một cảm giác đau nhứt không thôi.
Cô cố gắng đứng lên, cơn chóng mặt bỗng ùa đến, suýt chút nữa cô đã ngã ngửa xuống mặt đất rồi!
Cô đi tới bên cánh cửa sắt đã rỉ sét, áp tai vào một cách thật nhẹ nhàng, xem thử xem bên ngoài có động tĩnh gì hay không.
Đúng lúc này, hai tên gác cửa bắt đầu nói chuyện với nhau.
" Lát nữa ông qua đấy trước đi, tôi ở lại kiểm tra một tí, lỡ như cô ta trốn thoát được, e là mạng của chúng ta..."
Nói như vậy đương nhiên tên kia nghe cũng hiểu rất rõ, đồng ý ngay tức khắc.
Người làm ở đây ai chẳng biết Diệp Lưu Xuân là một kẻ dữ tợn?
Bà ta độc ác, nhẫn tâm và rất giống một người bị...tâm thần!
Phải nói trên dưới nơi này, ai cũng đều sợ bà ta, và cả đứa con trai của bà ta nữa!
Đợi thêm một lúc nữa cũng đã bảy giờ, như đã nói với nhau, một tên đi trước còn một tên náng lại thêm một chút để kiểm tra tình hình bên trong nhà kho.
Cô từ tốn ngồi vào ghế, giữ nguyên trạng thái ban đầu, bình tĩnh đợi người đàn ông ngoài kia bước vào.
Năm phút.
Mười phút.
Mười lăm phút.
Thời gian giống như trôi chậm lại, khiến cô càng thêm căng thẳng.
"Cạch"
Tiếng mở cửa vang lên một cách êm dịu, người đàn ông sau cánh cửa kia bước vào.
Trên tay hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-cua-tong-tai-ac-ma/831953/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.