" Tôi tin cậu sẽ không phản bội con bé như cách tên cặn bã kia đã làm trước đây."
" Tôi tin cậu sẽ cho con bé một cuộc sống hạnh phúc, cậu...sẽ làm được đúng không? "
Gia Khánh gật đầu, đặt tay lên vai dì.
" Dì yên tâm, con chắc chắn sẽ không làm dì thất vọng! "
Dì Xuân cười hiền, dặn dò thêm vài thứ rồi lên xe rời đi.
Gia Khánh đưa tay mở cửa xe bước vào trong, đôi mắt nâu trầm dịu dàng nhìn người con gái anh yêu đang ngồi bên cạnh.
Cô tiến sát lại gần anh, nhanh như cắt hôn chụt lên môi anh một cái.
Cô cười tít mắt, thản nhiên nói.
" Anh hãy xem như đó là một món quà cảm ơn đi. "
Anh liếm nhẹ môi dưới, cười ma rãnh.
" Sao lại đơn giản như thế được? "
" Muốn cảm ơn phải thành tâm một chút... "
Anh vừa nói vừa ép sát cô vào thành xe, những ngón tay thon dài lướt nhẹ qua đùi cô.
Cô chống tay trước ngực anh, cố ngăn cản không cho anh làm loạn.
" Anh không thể trưởng thành hơn được sao? Lúc nào cũng không đứng đắn như vậy..."
Anh cắn nhẹ vành tai mẫn cảm của cô, chất giọng khản đặc vang lên đều đều.
" Vì đã trưởng thành nên chúng ta phải làm chuyện người lớn..."
Cô méo mó mặt mày nhìn anh, đúng là cạn ngôn thật rồi!
Thật không thể ngờ người con trai trước mặt lại từng là một người mẫu mực, chững chạc, đàng hoàng đứng đắn, là một tổng tài cao cao tại thượng, giám đốc công ty lớn mạnh nhất nhì đất nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-cua-tong-tai-ac-ma/831931/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.