" Hóa ra không chỉ mình em có gia cảnh đáng thương. "
" Nhưng dù sao thì cô ta cũng là người gián tiếp hại em. "
Cô khẽ thở dài, hướng mắt nhìn trong hư vô, cớ sao một con người có thể hại người khác để đổi lấy những danh lợi bẩn thỉu đó?
Sống tốt cho đời, há chẳng phải muốn gì được nấy sao? Cần gì phải làm ra những việc ác nhân ác đức như vậy?
Trong mắt bọn họ, tiền và nhan sắc quan trọng đến thế sao?
" Chu phu nhân, bà ấy..."
" Thật ra em biết chuyện này lâu rồi. "
Lời nói của cô khiến anh bất động vài giây.
Thật sự cô đã biết trước anh rồi sao?
Hèn gì khi anh kể, khuôn mặt cô không có gì gọi là ngạc nhiên hay sốc tâm lý.
Nhưng tại sao cô không nói cho anh biết?
" Em biết từ khi nào? "
Cô cười nhạt, bấu nhẹ gấu váy.
Ba năm về trước, sau khi cô rời khỏi Trần gia, bị xe tải tông đến sống dở chết dở.
Lúc ở bệnh viện, đã có một người mà cô nghĩ rằng sẽ không bao giờ có thể tha thứ đến thăm cô.
Đó đích thị là Thiên Vân.
Thật khó tin khi ả ta lại biết cô chưa chết, lại còn đến thăm, tặng cô cả một giỏ hoa quả.
" Cô đến giết tôi sao? Trần Hạo bảo cô như vậy sao? "
Chu Xuân Miên hời hợt lên tiếng, khuôn mặt nhợt nhạt xanh xao.
Ả ngồi xuống cạnh giường bệnh, khuôn mặt điềm tĩnh.
" Đúng là Trần Hạo đã thuê người tông chết cô, nhưng tôi đến đây là muốn nói một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-cua-tong-tai-ac-ma/831912/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.