Ôn Mặc sửng sốt, vươn tay che bên mặt nóng rát của mình, chỉ vào Cố Trung giận dữ mắng: “Thằng phế vật mày dám đánh tao?”
Cố Trung vươn tay bẻ ngược ngón tay Ôn Mặc ra.
“A!”
Ôn Mặc đau đớn nhắn mặt.
“Quỳ xuống xin lỗi!”
Giọng nói lạnh như băng của Cố Trung vang lên, tay dùng sức.
Thân thể Ôn Mặc uốn cong theo ngón tay, Cố Trung đá một cái, đầu gối Ôn Mặc đau nhức, lập tức quỳ xuống đất.
Đầu gối đập xuống đất phát ra một tiếng trầm đυ.c, Ôn Mặc đau đớn ngã trên mặt đất, đau đớn kêu rên.
“AI” “Ông xã, mau xin lỗi đi!” Ôn Như Tâm thấy vậy lập tức tiến lên lôi kéo Cố Trung, nhỏ giọng nói.
Cô biết Cố Trung đang trút giận cho mình, nhưng dù sao ở đây cũng là cuộc họp gia tộc, đánh Ôn Mặc nhất định sẽ bị ông nội trách phạt.
“Tên phế vật này, mày dám ra tay đánh người sao?”
“Bố, con cảm thấy nên trục xuất tên phế vật Cố Trung này ra khỏi gia tộc, thu hồi phần trăm lợi nhuận của Ôn Như Tâm.”
“Dám đánh người trong cuộc họp gia tộc, mày có coi ông nội ra gì không, thằng phế vật mày muốn tạo phản à?”
Ôn Mặc là cháu trai trưởng nhà họ Ôn, cũng là đứa cháu được yêu chiều nhất, nhất thời ai cũng đứng ra bênh vực anh ta.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Đối mặt với lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-cua-chien-than/3430362/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.