Lý Đình Đình nói xong liền rời đi, lúc này mọi người mới phản ứng lại.
“Cái tên khốn nạn này, lần này suýt nữa thì bị cậu hại chết rồi, may là có Hắc Long đại nhân, nếu không chỉ sợ lần này cả gia tộc đều sẽ bị liên lụy.”
“Mẹ, đừng nói nữa.”
“Cậu còn không biết xấu hổ mà nói nữa à, nếu không phải tại cái tên sao chổi nhà cậu, sao chúng ta lại đắc tội với người ta chứ.”
Ôn Trạch nhìn Phượng Xảo Lan nổi giận, cẩn thận nói: “Bà xã, có chuyện gì chúng ta về nhà rồi nói.”
“Bây giờ ông biết nói chuyện rồi đấy à, vừa nãy đứng một góc như con rùa đen rụt đầu vậy, rắm còn không dám đánh, sao tôi lại gả cho một tên vô dụng như ông chứ.”
Nhìn thấy Lý Đình Đình rời đi, lúc này Ôn Thạch và Đường Sở mới rời khỏi đám người quay lại.
“Đủ rồi, mẹ, đừng nói nữa, mẹ thấy chưa đủ mất mặt à?”
“A, hình như đến chúng ta rồi, mau vào ăn cơm thôi.”
Nghe vậy, Phượng Xảo Lan mới bằng lòng bỏ qua.
Nhưng Phượng Xảo Lan vừa mới tiến vào đại sảnh liền nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, bà ta lập tức biến sắc.
“Xảo Lan, sao bà lại ăn cơm ở đây?”
Một phu nhân mặc sườn xám kéo một người đàn ông trung niên âu phục giày da đứng trước mặt bọn họ.
“Hiểu Như, lâu quá không gặp.”
Trong mắt Phượng Xảo Lan hiện lên chút kì lạ.
Triệu Hiểu Như là đồng nghiệp của Phượng Xảo Lan thời còn trẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-cua-chien-than/3430359/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.