Nếu Diệp Quân biết người đứng sau lưng Ôn Như Tâm là người như vậy, chỉ sợ dù có mười nhà họ Cổ, anh ta cũng không dám làm gì!
Tiếc rằng người chết không có cơ hội hối hận!
Khi Diệp Quân đứng đó, Ôn Như Tâm cũng ngất đi.
Trong cơn hoảng hốt, cô mơ hồ nhìn thấy bóng hình quen thuộc. Trước khi mất đi ý thức, cô nhận thấy có một bàn tay dày rộng ôm lấy mình.
"Gϊếŧ hết nanh vuốt của nhà họ Cố, người nhà họ Long thì bắt lại. Tôi muốn cho bọn họ biết thế nào là tuyệt vọng."
Cổ Trung ôm Ôn Như Tâm lên, ra lệnh cho Tiểu Đào bên cạnh, sau đó rời đi.
Trong lúc mọi người còn kinh ngạc, Tiểu Đao đã lao vọt về phía trước.
Vut!
Mấy cây phi châm bắn ra, nhanh chóng lấy đi tính mạng thị vệ nhà họ Cố.
Tiểu Đao được xưng là sát thần trong quân cũng có
nguyên nhân cả, mấy phút sau khi Cổ Trung rời đi, tất cả người nhà họ Cố ở đây đều nằm trong vũng máu.
Cả hội trường im thin thít.
"Chuyện hôm nay, nếu ai dám hé răng, kết cục sẽ giống như bọn họ."
Đám tai to mặt lớn ở Giang Châu giờ phút này ngồi trong góc im thin thít, gật đầu liên tục, không dám thở mạnh.
Đợi khoảng mấy chục phút sau, thấy không còn động tĩnh gì nữa, bọn họ mới phát hiện ra Tiểu Đao đã bỏ đi từ bao giờ.
Còn những người nhà họ Long khác, nhìn thấy cảnh này thì tuyệt vọng.
Bọn họ đều nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xau-xi-cua-chien-than/3430351/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.