Trưa hôm nay Nam Liệt gọi điện thoại về, nói anh được rãnh sẽ về đưa hai người ra ngoài dùng cơm.
Hàn Mạc đã thay đồ xong cô ở ngoài vườn hoa chơi với Lucky, Dì Cầm thì đứng một bên chuẩn bị nước giải khát cho Hàn Mạc.
Trương Vi từ bên trong đi ra nhìn thấy con chó đáng ghét cứ gặp cô là sủa liên miên, còn gặp Hàn Mạc lại tỏa ra thái độ nịnh nọt như vậy.
Trong lòng Trương Vi tức giận vô cùng, Trương Vi đi tới nhìn Hàn Mạc nói.
"Đúng là đồ súc sinh, chó nào chủ nấy."
"Vi tiểu thư, cô ăn nói thận trọng một chút."
Trương Vi vừa buông lời sỉ nhục đến Hàn Mạc liền bị Dì Cầm chỉnh.
Ai nấy đều biết Lucky là của Hàn Mạc, nói như vậy không khác gì nói Hàn Mạc là đồ súc sinh.
Trương Vi nhìn Dì Cầm trợn mắt tức giận nói.
"Dì Cầm, bà là người giúp việc ở đây.
Tôi mới là chủ của bà."
Dì Cầm nghe Trương Vi nói vậy liền muốn nói trả nhưng bị Hàn Mạc chặn lại.
Hàn Mạc nhìn Dì Cầm cười thản nhiên nói.
"Dì Cầm, bây giờ con mới biết người xưa thường có câu.
Miệng chó không mọc ra ngà voi, là có ý nghĩa gì."
Hàn Mạc chửi người một cách văn hóa vô cùng.
Dì Cầm vừa nghe Hàn Mạc nói vậy liền cười nói.
"Đúng đúng dì cũng nghĩ vậy."
Trương Vi bị hai người chọc tức đến xanh cả mặt, cô định nói trả thì chợt nhìn thấy Nam Liệt từ bên ngoài bước vào.
Trong lòng cô ta hiện lên tia độc ác, kỳ này cô phải cho Hàn Mạc biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xa-hoi-den-cua-ong-trum-hac-dao/2285374/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.